07
Ngày đó, một mình ta đỡ phụ thân ta đi ba canh giờ mới trở lại thôn dã trong vườn trúc nhỏ từ hoàng thành.
Phụ thân bị thương rất nặng, n.g.ự.c bị đạp đến bầm tím.
Đại phu nói phải dùng thuốc trị thương tốt nhất mới có thể giữ được tính mạng của phụ thân.
Ta kiễng chân lục lọi trong nhà, nhìn thấy một cái hộp tinh xảo dán chữ Tứ, sau khi mở ra, phát hiện bên trong đặt một đôi vòng ngọc, một lớn một nhỏ.
Vòng ngọc nhỏ vừa vặn với tay ta, vòng ngọc lớn là sính lễ phụ thân muốn trao cho Tần Vinh Nguyệt.
Ta rưng rưng cầm vòng ngọc, đổi lấy mười lượng bạc trắng, còn bán cả thỏ trắng lông xù mà phụ thân bắt cho ta, rốt cục cũng gom đủ tiền thuốc của phụ thân.
Đảo mắt một tháng trôi qua, thương thế của phụ thân chuyển biến tốt đẹp, lúc ta chạy lên trấn mua thuốc, nghe nói Hoàng đế hạ chỉ muốn lập hậu.
“Hoàng hậu chính là Vinh quý phi vừa hồi cung đó!”
“Nữ nhân này thật giỏi! Vốn chỉ là sủng phi ở trong cung của Hoàng đế, vừa chạy trốn một chút đã được tấn phong lên làm quý phi rồi lại phong làm Hoàng hậu. Đời này vinh hoa phú quý đều hưởng không hết!"
“Nghe nói Hoàng hậu nương nương còn có một dưỡng nữ ở bên ngoài.”
“Dưỡng nữ cái gì chứ! Chỉ là một công cụ tranh sủng mà thôi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tue-tue-vinh-quang/3653013/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.