Ta cảm động không thôi, sau khi khỏi bệnh liền gọi bà ta làm mẫu thân.
Khi ta gọi nàng là mẫu thân, bà ta cao hứng đến không ngậm miệng lại được.
Sau đó bà ta trở thành dưỡng mẫu, dọn vào nhà ta.
Ban ngày bà ta làm nũng mập mờ với phụ thân, ban đêm lại cố ý muốn chia phòng ngủ với phụ thân.
Mặc dù phụ thân chỉ là nam tử thô kệch nhưng tâm tư đối với người mình yêu lại đặc biệt tinh tế tỉ mỉ.
Hắn muốn tam thư lục lễ, cưới hỏi đàng hoàng, cưới Tần Vinh Nguyệt vào nhà.
Nhưng Tần Vinh Nguyệt lại luôn che giấu thân phận thật của mình.
Trước đó bà ta té xỉu ở trên núi được phụ thân cứu giúp, lúc ấy tuyết lớn khó đi, bà ta và phụ thân bị giữ chân lại đó suốt nửa tháng.
Phụ thân chỉ biết, trước kia bà ta là phu nhân nhà giàu, bị trượng phu phụ lòng vứt bỏ, bị nữ nhi như bạch nhãn lang chán ghét, thế nên mới lưu lạc nơi sơn dã.
Phụ thân nghĩ rằng bà ta từng đau lòng vì quá khứ, cho nên không muốn thành hôn.
Kiếp trước, ta gọi Tần Vinh Nguyệt là mẫu thân xong, bà ta lập tức muốn vào thành giải sầu.
Lần đó vào thành, vừa vặn gặp Hoàng đế và tiểu công chúa cải trang vi hành.
04
Tần Vinh Nguyệt liếc mắt một cái liền nhận ra hai người bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tue-tue-vinh-quang/3653011/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.