Để không cho Nhi phải đợi chờ mình, anh ta đi sớm hẳn 20’ với tinh thần phấn khỏi hồ hởi, còn mua cả 1 bó hoa hồng to chà bá để tặng cho nàng thơ của đời mình. Cứ tưởng 2 bà cháu chưa tới cơ, thế nhưng mở cửa ra Hoàng đã thấy 2 bà cháu ngồi đó từ lúc nào rồi. 
- Dạ cháu chào bà nội ạ. Chào em, công chúa của anh. Tặng em này. 
- Cảm ơn ông chú. Bó hoa rất đẹp. 
Nhi đưa tay nhận lấy bó hoa hồng đỏ được bó đẹp lộng lẫy kia rồi để xuống ghế trống bên cạnh. Nhi nói: 
- Để không mất thời gian của 2 bên, tôi sẽ nói thẳng luôn. 
- Ừm em cứ nói. 
- Nguyễn Thế Phong, anh ta là ân nhân của tôi, và tôi rất mến anh ấy. Và tôi đã nghe nhân viên chỗ anh nói rằng anh vì trả nợ cho Thế Phong. 
- Đúng thế. Anh đã trả nợ cho cậu ta. Nhưng sao em lại hỏi vấn đề đó? 
- Và tôi cũng biết, anh vì không muốn lấy 1 đồng nào từ Thế Phong nên anh đã nói với anh ta rằng hãy tránh xa tôi, đừng gặp tôi đúng không? 
- Đúng vậy. Anh làm như vậy, chỉ vì… vì anh không muốn có bất kỳ 1 thằng nào bén mảng gần tới em. Tuệ Nhi à, hãy cho anh 1 cơ hội được chăm sóc em, có được không vậy em? 
Trọng Hoàng nắm lấy tay Nhi rồi kéo tay cô về phía mình, đưa ánh mắt đắm đuối trìu mến nhìn tới Nhi, nhưng ngay sau đấy cô rút tay lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tue-nhi-xin-hay-yeu-toi/3423937/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.