Bà Mùi thấy cô li bì như vậy liền không khỏi xót xa. Vừa mới hết ốm được 1 2 ngày lại gặp tai nạn, không biết là cô có gặp hạn... “Không. Không tự nhiên mà con bé cứ hết ốm rồi lại tai nạn. Từ lúc gặp thằng Hoàng là con bé mới bị như vậy. Đúng rồi, chỉ có nó thôi, chuyên đem tới điềm gở cho con bé.” Bà Mùi đã không ưa Hoàng thành ra cô cháu gái duy nhất của bà gặp nạn cứ đầu anh mà bà giã, mà khổ, anh ta có biết Nhi bị tai nạn đâu.
Truyền hết chai hoa quả vào người thì Nhi cũng tỉnh lại. Bà Mùi vui quá nhẹ nhàng hôn lên trán bướng đang được quấn 1 lớp băng gạc kia, bà nói:
- Nhi à. Cháu thấy trong người ta ra sao rồi?
- Dạ bà ơi. Cháu... a.. có hơi đau 1 chút ạ. Bà ơi.
- Ơi cháu của bà.
- Bà ơi... cháu cháu sợ cái ông chú biến thái mặc đồ đen đó lắm bà ạ.
- Biến thái? Không lẽ...
Tuệ Nhi kể lại với bà mọi chuyện, từ lúc xuất viện về nhà là Trọng Hoàng cũng đi tới nhà, còn nói là ăn ngủ nghỉ ở đó. Bà Nguyệt lừa đảo cô rằng có bạn cô tới chơi, xong khoá cửa phòng cô ở bên ngoài, nhốt cô với ông chú đồ đen ở trong phòng, rồi sau đó Hoàng có sàm sỡ cô. Tối ngày hôm đó vì cô muốn tránh mặt Trọng Hoàng nên bỏ bữa tối ở nhà, có mời cô bạn bánh bèo (bà Mùi cũng biết cô bạn này) đi ăn tối, rồi tới bar
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tue-nhi-xin-hay-yeu-toi/3423928/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.