An Ca mở mắt, ý thức vẫn còn mơ hồ, cảm thấy toàn thân đau nhức, còn có chút khó thở. Rớt từ nơi cao như vậy xuống mà vẫn còn sống, xem như là mạng cô lớn. An Ca lại nhắm mắt, muốn để bản thân nghỉ ngơi một chút nữa. Vừa mới giành được mạng sống từ cửa tử về, cô phải trân trọng cái mạng nhỏ này thôi.
Nhắm mắt lại, trong đầu lại hiện lên hình ảnh hai người kia nói cười vui vẻ, biểu hiện thân mật. An Ca tức giận mở mắt, cô ngã từ vách núi xuống, nhất định là hai người kia làm. Gì mà đi ngắm nguyệt thực, âm mưu hại chết cô thì có. Cô nhất định sẽ cho hai người họ một bài học, tốt nhất là cho đi bóc lịch vài năm.
"Tiểu thư, người tỉnh rồi."
"Aaaaa..."
Đột nhiên trước mặt xuất hiện một người xa lạ khiến An Ca giật mình hét lên. Cô ngồi dậy ôm lấy chăn lùi về phía sau, cảnh giác nhìn người kia. Cô gái kia cũng bị dọa, tròn mắt nhìn An Ca, lắp bắp hỏi:
"Tiểu... tiểu thư, người... không sao chứ?"
"Cô... cô là ai?"
An Ca bị dọa sợ, nói chuyện cũng chẳng còn lưu loát. Lúc này cô mới để ý, bản thân không phải đang ở nhà, cũng không phải bệnh viện, mà là một nơi xa lạ.
Cô đang ở đâu đây?
Ba mẹ, An Tường, Lăng Phong, Tôn Yên, mọi người ở đâu?
An Ca rơi vào hỗn loạn, đôi mắt sợ sệt nhìn người trước mặt. Người kia tròn xoe mắt nhìn cô, không ngừng an ủi:
"Tiểu thư, đừng sợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tue-nguyet-nhu-ca/2759207/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.