Chiến tranh lạnh suốt mấy ngày, cuối cùng Tề Khanh vẫn phải nhường nhịn, nghe theo lời Triệu Huyên, để Mộc Trà Trà trở thành thiếp của Tề Nhược. Bọn họ tìm được một nhà nông nghèo, chỉ độc mỗi đứa con gái gần tới tuổi gả đi. Nhưng vì gia cảnh nghèo khó, không ai ngó ngàng đến. Mộc Trà Trà trở thành nghĩa nữ của họ, nhận được sính lễ của Tề phủ, sau này không cần lo cái ăn cái mặc, bọn họ đương nhiên đồng ý. Cứ thế, Mộc Trà Trà thuận lợi được gả vào phủ thái sư.
Tề phủ lâu rồi không có hỷ sự, vô cùng náo nhiệt. Tề Nhược không nghe lời khuyên của nàng, cứ muốn làm lớn, cho Mộc Trà Trà mặt mũi, muốn cho nàng ta quang minh chính đại bước vào Tề phủ. Hắn nghĩ đến mặt mũi của Mộc Trà Trà, lại không nghĩ đến thể diện của Tề phủ, chọc giận Tề Khanh. Ngày nào cũng đưa người đến đập đập gõ gõ, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống của người trong phủ, đặc biệt là nàng. Mới sáng sớm đã ồn ào không cho nàng ngủ, buổi trưa cũng vậy. Đã 3 ngày rồi nàng không có được một giấc ngủ yên, tính tình cũng trở nên cáu gắt.
"Tiểu thư, dùng điểm tâm thôi."
Phù Cừ mang vào một dĩa bánh hạt sen cho nàng. Nhưng tâm trạng nàng không tốt, một chút cũng không muốn ăn. Phù Cừ phải năn nỉ mãi, nàng mới chịu ăn một miếng. Mới ăn được thì lại bị người ta chọc tức.
Lâm quản gia đem người đến đứng trước cửa Tuyết Hoa viện đập đập gõ gõ trang trí khắp nơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tue-nguyet-nhu-ca/2759192/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.