Hội hoa đăng mỗi mùa xuân về lại được tổ chức. Đương nhiên những dịp này An Ca vẫn là không thể vắng mặt được. Dù bây giờ nàng không còn sự nhiệt huyết với nơi này như trước đây nữa, nhưng vui chơi thì không thể bỏ qua. Vậy nên buổi tối nhân lúc mọi người không để ý, nàng lén ra ngoài bằng cửa sau.
Tại sao phải lén đi?
Bởi vì nếu nàng nói với phụ mẫu, hai người sẽ bảo Thượng Quan Lâm đi cùng nàng. Đệ đệ đi theo thì nàng không thể vui chơi thoả thích rồi, làm gì cũng bị giám sát. Ngay cả Phù Cừ và Hạm Đạm cũng không được đi theo nàng.
An Ca mặc y phục đơn giản, tung tăng đi ngoài phố mà không sợ bị ai phát hiện. Chắc là lâu lắm rồi nàng mới thấy bản thân thoải mái đến vậy. Nàng đi quanh các gian hàng, chỗ nào cũng ghé vào xem thử. Ông chủ bà chủ của mấy sạp hàng rất nhiệt tình giới thiệu cho nàng. Món nào đẹp khiến nàng cũng muốn mua, nhưng ngân lượng trong người thì có hạn, chỉ đành gác lại suy nghĩ này. Nàng đi ngang một sạp bán vòng tay, liền không kiềm được mà ghé lại xem. Mặc dù mấy chiếc vòng này so với những chiếc bình thường nàng thấy cũng không có gì đặc sắc, cũng không giá trị bằng, nhưng không hiểu sao nàng lại thấy thích. Nàng xem đi xem lại, vẫn là thích nhất chiếc vòng bạc mà nàng thấy đầu tiên. Trong lúc nàng định lấy tiền ra trả cho ông chủ thì đã có một người nhanh tay trả tiền trước:
"Ông chủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tue-nguyet-nhu-ca/2680735/chuong-67.html