Trong bầu không khí yên tĩnh, hai người một trên một dưới im lặng nhìn nhau.
Thẩm Yến Lẫm nửa quỳ, chân cô còn đặt trên đầu gối anh. Nhiệt độ hơi lạnh và ẩm ướt thấm vào vải quần jean, và cả giọng nói nhẹ như thoảng của cô:
"Em không chắc."
Không chắc? Thẩm Yến Lẫm cầm mắt cá chân cô im lặng ngước mắt.
Vậy nghĩa là cũng từng phát hiện ra một chút?
Người trước mặt tỏ ra thắc mắc: "Sao tự nhiên lại nhắc đến hắn?"
Thẩm Yến Lẫm im lặng giây lát, đứng lên khom người kéo chăn đắp lên chân cô: "Hiện tại có người bắt chước hắn gây án."
Đối phương kinh ngạc nhìn gò má anh kề sát lại, đơ ra mất giây, không dám tin hỏi: "Vụ của Sở Kiều sao?"
Thẩm Yến lẫm "ừ" trầm một tiếng.
Cô hơi thấp thỏm xoắn hai cánh tay trước người, muốn nói lại thôi hồi lâu, rồi ngập ngừng nói: "Bắt chước gây án... Vậy cũng sẽ có vụ án tiếp theo ư?"
Thẩm Yến Lẫm dém kín chăn, hai tay chống hai bên người cô, chăm chú nhìn khuôn mặt cô hồi lâu, giọng nói chậm lại: "Đừng sợ. Sẽ phá án nhanh thôi."
Thực ra đó là một tư thế hơi áp bức từ trên cao nhìn xuống, nhưng hai người trong đó dường như rất quen với không khí chênh lệch khí chất này. Người trên giường ngẩng mặt, nhìn anh khẽ gật đầu. Từng chút bất an và dựa dẫm đều rõ ràng trong đôi mắt thanh mảnh, quấn chặt chẽ và mềm mại lấy trái tim anh, khiến anh khó dời nửa bước.
Thẩm Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tru/3383156/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.