Tuần mới bắt đầu với cuộc họp hàng tuần của công ty.
Người tinh mắt đều nhìn ra được tâm trạng Bùi Y rất tốt. Nụ cười xuất phát từ đáy lòng kia mặc dù vẫn nhạt như cũ, nhưng khác nhau rõ rệt so với nụ cười nhạt lễ phép bình thường. Cô ôm sổ đi tới ngồi xuống. Ghế chủ trì của bàn dài vẫn còn trống, các nhân viên nhỏ giọng trò chuyện riêng phần mình. Ánh mắt Trịnh Du Nhiên dõi theo cô đi vào, hạ giọng hỏi thăm: "Có chuyện vui?"
Bùi Y giở sách ra: "Không có."
"Cuối tuần bạn trai đến?" Đối phương lại hỏi.
Bùi Y không có ý định nhiều lời: "Ừ."
Trịnh Du Nhiên cười một tiếng ý tứ sâu xa, ngón tay gõ cốc cà phê: "Nhìn hôm thứ sáu cậu nhấp nhổm muốn về nhà là biết chắc chắn có biến."
Bùi Y khẽ cười, không trả lời. Buổi sáng là Thẩm Yến Lẫm đưa cô tới. Hiếm khi trời không mưa, hai người ăn sáng xong ra ngoài trước giờ mười phút. Bây giờ hẳn anh cũng sắp đến cửa hàng bánh mì tầng dưới khu nhà rồi, đúng lúc có thể gặp được bánh mì nướng ra lò.
Cô lơ đãng xoay bút bi trong tay, bỗng nhiên lo lắng anh sẽ bị cửa hàng thú cưng bên cạnh hàng bánh mì thu hút. Anh rất thích chó, nhưng vì mẹ anh dị ứng nên trong nhà chưa bao giờ nuôi động vật. Về sau sống một mình lại sợ không chăm sóc được. Trước đó anh từng nhắc đến với cô rất nhiều lần. Dáng vẻ mong ngóng đó còn tha thiết hơn là nói về con cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tru/2589935/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.