Từ đó về sau cuộc sống bôn ba hai nơi của Thẩm Yến Lẫm chính thức bắt đầu. Sau khi bạn bè bên cạnh anh biết đều cảm thấy anh điên rồi: "Cậu đến mức ấy vì cô gái kia sao? Cậu định dùng tình yêu để cảm hóa người ta hay là muốn vứt bỏ cuộc sống của mình qua đó với cô ấy?"
Thẩm Yến Lẫm cười lơ đãng: "Đều được."
Bạn bè tận tình khuyên bảo: "Cậu đừng lụy để đến cuối cùng trắng tay. Nghe anh em, cậu không có được nên dù bị coi thường cậu vẫn cảm thấy tốt, thực ra buông bỏ cũng chỉ như vậy thôi."
Thẩm Yến Lẫm cười, đổ đầy ly rượu trước mặt: "Cô ấy khác."
Sau này gia đình Thẩm Yến Lẫm biết chuyện cũng như vậy. Cục trưởng Thẩm không phải đối rõ ràng, nhưng bà Thẩm rất lo lắng: "Cô gái con thích chỉ cần gia đình trong sạch, tính cách phù hợp với con thì mẹ đều ủng hộ, nhưng có phải xa quá không? Mai kia nếu con bé không chịu về Giang Thành, con định từ chức qua đó với nó sao? Mẹ và bố con phải làm sao bây giờ? Mẹ đã hơn sáu mươi rồi, sau này còn phải xa quê đi trông con cho con sao?"
Thẩm Yến Lẫm cảm thấy mẹ anh nghĩ quá xa xôi. Anh ôm vai bà, trấn an: "Mẹ, còn chưa chắc con theo đuổi được người ta mà. Những việc sau này để sau này hãy nói đi."
Đầu tiên bà Thẩm thở phào một hơi, sau đó nhíu chặt mày: "Sao con lại vô dụng vậy? Rốt cuộc là giống ai?"
Thẩm Yến Lẫm: "Mẹ cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tru/2589928/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.