Lúc Thẩm Yến Lẫm về nhà đã gần rạng sáng.
Anh bước xuống từ trên xe, tay đút túi, đi rất chậm, giống như trước đó anh rời khỏi văn phòng, dựa vào bàn nhìn mấy bức ảnh mờ dán trên bảng trắng, chậm rãi hút hết nửa bao thuốc.
Tháng mười Vạn Châu đang là mùa hoa quế, khi đến con đường nhỏ dưới tầng càng rõ ràng hơn. Hương hoa ngọt thanh lùa vào trong phổi, hòa tan mùi khói ám trong lồng ngực anh, lại gợi lên ký ức ở hiện trường vụ án lúc chiều.
Anh mím môi thở dài một hơi, lặng mặt rảo bước đi vào hành lang.
Người trong nhà vẫn chưa ngủ.
Hình như cô cũng vừa về không lâu, quần áo chưa thay, trên mặt còn lớp trang điểm, nghe thấy tiếng động bèn mệt mỏi quay đầu lại từ trên ghế sô pha, nhìn anh không nói gì.
Thẩm Yến Lẫm im lặng cởi áo khoác, hồi lâu sau mới bình tĩnh hỏi: "Sao không đi tắm?"
"Vừa về." Giọng nói của cô rất nhẹ: "Buổi chiều có vài chuyện làm chậm tiến độ công việc."
Thẩm Yến Lẫm ngồi xuống bên cạnh cô, gật đầu không nói gì, một lát sau lại khẽ hỏi: "Hôm nay đỡ hơn chút nào chưa?"
Bùi Y im lặng nhìn góc mặt anh.
Anh đang hỏi về chuyện tối qua bị nhốt ở khách sạn, nhưng đến đêm nay trong lòng họ đều biết, cô đỡ hay không đỡ đều đã không phải vì chuyện tối qua.
Một lát sau, cô không trả lời mà hỏi lại: "Có tiến triển gì chưa?"
Thẩm Yến Lẫm ngước mắt. Đáy mắt người trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tru/2589897/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.