Tòa nhà văn phòng này gần bãi sông, xung quanh phần lớn là công ty nước ngoài. Các cửa hàng dọc bờ đê do một nhà hàng tây độc quyền, dùng giá cả đắt đỏ ngăn cách đám khách ồn ào, môi trường yên tĩnh và sang trọng.
Người đàn ông đi đến theo chỉ dẫn của nhân viên phục vụ mặc đồ âu đi giày da. Có vẻ người ngồi ở bàn đã đợi anh ta rất lâu, giơ cổ tay lên nhìn, nghiêm túc phê bình: "Đến muộn mười ba phút rưỡi."
"Gặp được cô gái xinh đẹp dưới tầng nên nói chuyện vài câu." Anh ta đặt túi xuống, cười giải thích.
"Cô gái xinh đẹp?" Tạ Bắc Hoài dựa vào ghế, nhắc lại một cách thâm sâu: "Không phải là bệnh nhân của tôi đấy chứ?"
"Trùng hợp vậy ư?" Người đối diện nghe vậy ngước mắt: "Bệnh nhân của cậu họ gì?"
Tạ Bắc Hoài khẽ cười, nói: "Bí mật."
Đối phương gọi món xong, đóng thực đơn lại, nói cảm ơn với nhân viên phục vụ. Anh ta quay mặt lại, như cười như không: "Bác sĩ Tạ, tôi vô cùng kính nể đạo đức nghề nghiệp của cậu."
Anh ta rất phối hợp nói bằng giọng quan lớn: "Tổng biên tập Lê, cậu hẹn tôi ra đây có chuyện gì?"
Lê Dương cầm khăn ướt ở góc bàn chậm rãi lau tay: "Gần đây tôi đang nghiên cứu vụ án giết người liên hoàn Giang Thành năm đó, muốn thảo luận về trạng thái tâm lý của kẻ cuồng sát với người chuyên nghiệp như cậu."
Tạ Bắc Hoài liếc anh ta một cái, nói: "Chẳng phải năm đó truyền thông đã phân tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tru/2589888/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.