Tiểu Tà, A Tam, A Tứ cỡi trên lưng hồng mã chạy ra bên ngoài, cứ tưởng rằng lần này sẽ bị quân của Vệ Tiên bao vây đột kích. Nhưng chạy suốt Hoàng cung mà chỉ thấy bá tánh đang tịnh tâm chờ đợi.
Thì ra suốt thời gian qua, bá tánh vẫn tuân theo ý chỉ của thần Đa Đảo, ngồi tịnh tâm bên ngoài, chưa trở về.
Tiểu Tà thấy vậy thì phì cười :
- Ai nói làm thần là sướng? Thật chẳng khác nào một phạm nhân, muốn tránh mặt dân chúng trốn đi cũng không phải là dễ.
Bá tánh thấy Tiểu Tà bỏ đi thì vội bảo nhau chạy theo.
Tiểu Tà thấy người như nước lũ, và phía sau là núi, hết đường, chỉ dậm chân kêu khổ.
A Tam vung tay :
- Xông lên! Đập chết hết chúng nó đi.
- Không được, người quá đông.
Tiểu Tà vỗ lên đầu ngựa nói :
- Lần này nguy rồi.
Liền quay đầu ngựa chạy về hướng Ky Mộc sơn.
Con hồng mã quả là con ngựa quý, phóng chạy lên núi rất nhanh, hướng về Ky Mộc sơn.
Bá tánh thấy vậy la lên :
- Thần linh trở về núi, thần linh đã bỏ rơi chúng ta.
Tất cả đều quỳ xuống vái lạy, van vái cho thần linh quay trở lại.
Giờ này đã rựng sáng, mặt trời sắp ló dạng.
Tiểu Tà, A Tam, A Tứ chạy thẳng lên núi với khí thế rất uy phong.
Tiểu Tà giơ tay la to :
- Đa Đảo! Đa Đảo!
Trước khi từ giã, Tiểu Tà vẫn còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tieu-ta-than/3020755/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.