Kỳ Chánh hoàng đế Minh triều bị bắt cả nước chấn động, kinh thành hoang mang.
Hoàng thái hậu lập tức hạ lệnh :
- Nước không thể một ngày không có vua, phải giao cho Kỳ Ngọc tạm thời nhiếp chính.
Kỳ Ngọc lên nắm quyền lập tức triệu Y Khiêm đến phong chức vệ cấm quân, thống linh binh mã chuẩn bị xuất chinh.
Kỳ Ngọc so với Kỳ Chánh thì thái độ cương quyết hơn nhiều. Vừa nhiếp chánh đã sử dụng Y Khiêm và Siêu Thực Tiên, điều hành dưới trướng. Trái với Kỳ Chánh trước đây, hoàn toàn lệ thuộc và Dương Chỉnh.
Tử Trình là một tên cận thần bảo thủ, thấy vậy chắp tay nói :
- Hạ thần nghĩ rằng hiện tại binh lực của ta so với quân địch khó lòng chống đỡ nổi tốt hơn là nên cố thủ.
Y Khiêm lên tiếng :
- Ngài xưa nay quanh quẩn trong triều, làm sao biết chuyện thiên hạ? Bổn chức lâu nay ở trong quân đội nên hiểu rất rõ quân tình!
Tử Trình liếc nhìn Y Khiêm :
- Ngài mới lên nhậm trọng chức mà đã muốn lập công rồi sao?
Kỳ Ngọc nói :
- Hai người đừng tranh chấp nữa, Hoàng thượng đang lâm nạn ta không thể xuất chinh. Vậy làm cách nào để cứu Hoàng thượng đây? Đó mới chính là thượng sách!
Tử Trình biến sắc :
- Tâu Hoàng thượng!
- Không cần nói nhiều! Tâm ý của người ta đã rõ, nhưng Hoàng thượng đang lâm nạn không thể không cứu.
- Dạ.
Tử Trình lui xuống dưới, oán hận liếc Y Khiêm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tieu-ta-than/3020738/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.