Một tiệc rượu được mở ra giữa Tiểu Tà và Vệ Tiên Thái tử nước Phiên.
Qua một hồi nói chuyện tào lao, Tiểu Tà hỏi thẳng Vệ Tiên :
- Ngươi có biết quân đội Kỳ Chánh có chia làm mấy đạo không?
Vệ Tiên nói :
- Bốn mươi vạn quân có thể chia làm mười đạo. Nhưng ở biên cương gặp phải nhiều sơn lộ, điều này quân ta có nhiều thuận lợi.
Tiểu Tà nói :
- Sai rồi! Không thể ỷ vào núi rừng mà phục kích được. Bốn mươi vạn quân của Đại Minh bao giờ cũng đề phòng phục kích. Quân Đại Minh lấy phục kích tiêu diệt làm phục kích thì quân Phiên sẽ tan nát như hoa rơi trên mặt sóng.
Vệ Tiên cau mày :
- Quan trọng đến thế sao?
Tiểu Tà tiếp tục giải thích :
- Rất quan trọng! Ngài nghĩ xem nếu từ kinh thành đến đây mà dùng kỵ mã thì chỉ thời gian một ngày đã đến, vả lại thành Đại đồng và thành Tuyên phủ chỉ cách nhau có ba trăm dặm mà thôi. Đây là kho dự trữ để chi viện, nếu ngài đợi quân Đại Minh chia mỏng ra mới đem phục kích thì chính là ngài bị phục kích chứ không phải quân Đại Minh.
Vệ Tiên nghe nói cảm giác nóng lạnh hỏi tiếp :
- Quân ta vẫn có thể liên hệ với nhau làm sao địch quân phục kích nổi?
Tiểu Tà nói :
- Sự liên hệ đó chính là mục tiêu để quân Đại Minh đưa vào bẫy phục kích. Theo tôi nghĩ trước hết hạ lệnh công thành, chỉ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tieu-ta-than/3020732/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.