Nơi chân núi Thạch Bảo, địa hạt của Phiên Bang, dân bộ lạc tập trung nhiều, không khí nhộn nhịp vui vẻ, người mua kẻ bán rất phồn thịnh.
Tiểu Tà vào một chợ nhỏ, nhìn chung quanh thì thấy người bán quán đa phần đã lớn tuổi, hàng rượu chiếm đa số.
Lâu ngày không uống rượu nên Tiểu Tà bất giác cảm thấy thèm thuồng, nghĩ thầm :
- “Hôm nay phải uống một bữa thật say để bù những ngày vừa qua mới được”.
A Tam cũng không có ý khác, cả hai vào quán rượu rồi cứ hết bình này tới bình khác mà cạn.
Rượu ở đây rất nặng, hai người uống một hồi thì đã bắt đầu say, A Tam đầu óc quay cuồng, rút ra số tiền Tiểu Tà cho hắn lúc trước trao cho chủ quán, lè nhè nói :
- Tiền rượu trả trước đây, tối thiểu cũng hơn bốn chục lượng đó.
Cả hai lại liên tục nốc rượu, mười ba hũ rượu phút chốc đã sạch trơn, lúc này rượu vào lời ra, Tiểu Tà và A Tam bắt đầu lè nhè gây lộn.
Tiểu Tà quát :
- A Tam! Ngươi uống rượu không thật thà, đổ xuống đất hết cả nghĩa là sao?
A Tam lè nhè nói :
- Đó mới là bản lãnh, nếu không đổ xuống đất thì làm sao đấu lại anh chứ.
Nói xong hắn cười hì hì chạy ra khỏi quán, Tiểu Tà tức giận đuổi theo.
Vừa ra khỏi quán, bỗng có một cây phi đao nhắm ngay ngực Tiểu Tà phóng tới, cũng may hắn tránh được, nhưng cũng bị mũi phi đao rạch một đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tieu-ta-than/3020717/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.