Qua một giờ đồng hồ vất vả, Tiểu Tà và đồng bọn đã ra khỏi đám rừng u tối. Trước mặt xuất hiện từng tảng đá lác đác bao quanh một ngọn núi chọc trời.
Thời tiết đang chuyển mưa, quang cảnh nơi đây rất tịch mịch đến nỗi không một tiếng chim kêu. Đi được một lúc thì sườn núi hiện ra rất nhiều thạch động.
A Tứ kêu lên :
- Oa kha kha! Núi cao như vậy làm thế nào đi tiếp đây?
Tiểu Tà nói :
- Nơi đây địa hình dễ thủ mà khó công, chỉ cần địch thủ đứng trên đỉnh núi thì sẽ phát hiện ra chúng ta rất dễ dàng. Vì vậy chúng ta phải hết sức cẩn thận, không được lơ đễnh.
Tiểu Linh không hiểu, hỏi :
- Số hang động này không lớn, chúng ta lấy gì làm bàn đạp để tiến lên?
Tiểu Tà đưa mắt quan sát một hồi rồi chỉ tay về phía trái nói :
- Tiểu Linh! Em xem nơi đó có một sợi dây rất lớn thòng xuống phải không?
Đó chính là công cụ để chúng lên xuống đó.
Tiểu Linh nói :
- Trên đỉnh núi hình như có vọng gác, cũng may là trong lúc trời đang mưa chứ không thì chúng ta đã bị lộ rồi.
A Tam lên tiếng :
- Nơi nay quả là chỗ hiểm ác, dù cho lực lượng mạnh đến đâu cũng khó mà công kích nổi. Tiểu Tà! Anh có cách gì không?
Tiểu Tà cười :
- Ngươi dám đánh cuộc với ta không? Nếu ta lên được trên đó thì ngươi tiếp tục làm hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tieu-ta-than/3020697/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.