Ông già áo xanh ở trên đỉnh núi nhảy xuống đưa mắt nhìn Lạc Dương ngay.
Lạc Dương bước lên một bước cung kính vái chào:
- Cốc lão tiền bối, tiểu bối đường đột lên núi thăm lão tiền bối như vậy, mong lão tiền bối thứ lỗi cho.
Hàm Thanh lớn tiếng cả cười đáp:
- Thiếu hiệp khéo nói thật, có việc tới kiếm lão, lại bảo là đường đột tới thăm.
Người trẻ tuổi sao ăn nói không thật thà như thế? Nếu lão không trông rõ là thiếu hiệp không khi nào lại xuống đây gặp gỡ.
Thiếu nữ đứng cạnh bỗng lên tiếng:
- Thưa cha, không hiểu người này học lõm được Ca Diệp Kiếm Pháp ở đâu, cha thử hỏi y xem.
Hàm Thanh ngẩn người ra giây lát, nhưng lại cười ngay và quát bảo con gái rằng:
- Bậy nào! Thiếu nữ vội cãi:
- Thật đấy, không tin ta thử hỏi Ngôn bá bá xem.
Điền Trì Điếu Tú nhìn nàng một cái, rồi xen lời nói:
- Cốc huynh, bệnh của lệnh tôn đã lành mạnh chưa, thiếu hiệp này là môn hạ của Tạ đại hiệp, y đạo thông thần, võ công lừng danh bốn bể năm xưa đấy.
Hàm Thanh mừng rỡ vô cùng, gật đầu đáp:
- Có lẽ số hên của nhà ta đã tới, gia phụ bị kẻ thù ám hại lâu năm, các y sĩ đành thúc thủ không sao chữa được.
Gia phụ đã định tự tử để cho khỏi đau khổ, sau lão khuyên mãi, gia phụ mới chịu sống sót đến giờ, lão đã tìm hết linh dược ở khắp mọi nơi nhưng chỉ có thể cứu chữa được ngoại thương thì thôi, chứ không chữa dứt căn bệnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-thai-a-kiem/3866360/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.