Nhân lúc bọn phỉ đồ đang đứng ngẩn người ra nhìn mấy người mới tới, Lạc Dương đã móc túi lấy một viên thuốc trường thọ ra uống ngay để chữa thương.
Chàng đã nhận ra thiếu nữ vừa mới tới là Hách Tố Lan, bốn nữ tì theo sau có Mai Nhi, nhưng chàng không thể lên tiếng gọi ngay lúc này được, đành phải nhấn mạnh sức để vận khí hành công cho thật chóng.
Tố Lan nhận thấy Lạc Dương bị thương khá nặng, liền đưa mắt nhìn thẳng vào mặt Trấn Viễn.
Hai mắt của nàng lộ đầy căm hờn, rồi lạnh lùng trả lời:
- Không dám, xin hỏi Tổng trại chủ người này là ai mà Đàn tổng trại chủ phải ra tay đấu như thế.
Trấn Viễn thấy sắc mặt của Tố Lan như vậy, biết là chẳng lành, vội trả lời:
- Người này liên can đến Quảng Thành nhị báu, cho nên lão phu mới phải thân hành ra tay như thế.
Tố Lan hỏi tiếp:
- Có phải nhị báu ở trong người y không?
- Không.
Trấn Viễn nói tiếp:
- Nhưng ở trong người một lão đạo sĩ, và lão ta đã đào tẩu rồi.
Lão đã truyền lệnh đi năm trăm dặm quanh đây để khám xét và lùng bắt, chắc thể nào cũng tóm được lão đạo sĩ ấy.
Trong lúc hai người nói chuyện, Mai Nhi lướt đến bên Lạc Dương khẽ hỏi:
- Công tử bị thương có nặng không? Lạc Dương lắc đầu khẽ đáp:
- Cũng may không nặng mấy, việc võ lâm thật khó biết phải trái được, tại hạ với Trấn Viễn không có thù hằn gì, tuy nhiên y giở độc thủ ra áp đảo.
Y bảo Quảng Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-thai-a-kiem/3866345/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.