Gió thổi phất qua mặt, dưới thời tiết oi bức mang đến một chút mát mẻ, Lâm Phàm ôm chặt lấy tay cầm dây cương của Triệu Hàm, lần đầu tiên ngồi trên lưng ngựa hắn có chút khẩn trương.
May mắn một tay của Triệu Hàm vẫn ôm ở sau lưng hắn, điều này làm cho Lâm Phàm cảm thấy an tâm một chút, hẳn là sẽ không đột nhiên ngã xuống. Triệu Hàm cũng biết được Lâm Phàm chưa cười ngựa bao giờ, cho nên tốc độ chạy cũng không mau, hơn nữa ngựa này cũng không phải ngựa của hắn, bất kể là sức chịu đựng tốc độ cùng các phương diện khác đều kém hơn rất nhiều.
Triệu Hàm có ngựa của chính mình, là một con ngựa hoang lớn thuẩn chủng màu đen kêu là Bôn Lôi, sau khi đánh thắng phản quân xong hắn liền cùng Lôi Tử đi đồng hoang của Bắc Cương tìm một con ngựa hoang lớn về. Chỉ cần thuần phục được con ngựa thì nó sẽ là một con ngựa can trường mười phần, Triệu Hàm phải tìm hơn một tháng sau đó thuần phục nó, ngay cả lão tướng quân đều hâm mộ Triệu Hàm có một con ngựa tốt.
Mã tràng cách doanh địa không xa, đi khoảng nửa khắc là đến, Triệu Hàm mang Lâm Phàm vào sân trống trải, bởi vì thường xuyên có ngựa phi qua, cỏ dại trên mặt đất rất là thưa thớt, bùn đất cũng rất là chắc chắn.
“Phàm tử, chúng ta tới rồi, ngươi lần đầu tiên cưỡi ngựa không thể cưỡi lâu, nếu không thịt ở đùi trong sẽ bị thương, ta đỡ ngươi xuống trước, chờ ta cùng Trần Kiệt thí nghiệm xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-phu-ngan-hung-tan/2741399/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.