Ngô Tử Vệ nhìn Lâm Phàm nói: “Mà việc làm ăn này là buôn bán đường dài, bằng hữu của ta chuẩn bị một đội tàu rời bến. Ta cũng có hai chiếc thuyền trong đó. Thế nào có hứng thú không, mười vạn lượng tiền vốn hai chiếc thuyền, ngươi có muốn góp vốn chung hay không.”
Còn không đợi Lâm Phàm trả lời, Ngô Tử Vệ còn nói thêm: “Thế nhưng chuyện này rất nguy hiểm, nói không chừng có thể gặp bão táp mất luôn cả vốn gốc, ngươi phải suy nghĩ rõ ràng.”
“Không cần lo lắng, đương nhiên phải làm, khẳng định phải làm, Ngô đại ca ngươi cho ta góp vốn một vạn lượng có sao không? Ta muốn một phần, chỉ một phần liền đủ, tốt nhất có thể chia làm hai chiếc thuyền, như vậy sẽ đảm bảo hơn.” Lâm Phàm lập tức lớn tiếng nói.
Ngô Tử Vệ vừa nghe thấy lời nói của Lâm Phàm liền nhíu mày, hắn chần chờ nói: “Phàm tử ngươi thật muốn gọp một vạn lượng, số lượng một phần cũng không phải nhỏ, nếu mà gặp chuyện không may, một vạn lượng tiền vốn của ngươi không thể kiếm trở về.” Ban đầu hắn nghĩ tiểu tử này có thể góp một hai ngàn hoặc bốn năm nghìn lượng bạc cũng đã là rất lợi hại, không ngờ tiểu tử này lại kiên quyết như vậy, đồng thời hắn cũng có đánh giá tiểu tử này, bạc trên người tiểu tử này hẳn là còn không ít.
“Ngô đại ca ta đương nhiên biết, mạo hiểm càng nhiều thì lợi nhuận càng cao, cứ một vạn lượng đi, Ngô đại ca ngươi không chê ta góp không nhiều vốn lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-phu-ngan-hung-tan/2741367/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.