Ngô Tử Lâm ngửng cổ lên gọi, Lâm Phàm theo ánh mắt Ngô Tử Lâm nhìn lại, chính là hắn cũng không thấy người kia trả lời, hơn nữa người vừa rồi đứng ở xa xa cũng xoay người rời đi, cũng không đáp lại Ngô Tử Lâm.
“Ngô đại ca sao lại vậy, đại ca ngươi ở nơi nào, những người đó sao lại đi vào.” Vẻ mặt Lâm Phàm nghi hoặc nói.
Ngô Tử Lâm nghe Lâm Phàm hỏi liền bớt thời gian trả lời: “Không có ai cả, ca ta không có đi ra, ta hướng thuyền của ca ta gọi thôi, thuyền của ca ta xuất hiện ở trong này, khẳng định là trở về tìm ta….” Nói còn chưa xong, Ngô Tử Lâm liền lớn tiếng gọi, nhưng mà Giang Môn quá rộng, thanh âm của Ngô Tử Lâm dễ dàng bị gió cuốn đi.
Hắn nhìn thuyền con qua lại, hắn nhìn thấy đều là thuyền bình thường, căn bản nhìn không ra có chiếc nào đặc biệt. Lâm Phàm mở miệng hỏi: “Thuyền nào của đại ca ngươi, mau nói cho ta biết, ta cùng với ngươi gọi.”
“Là cái kia, cái kia, cái mà đầu thuyền có gắn một chữ vệ, đại ca của ta gọi là Ngô Tử Vệ, tất cả thuyền của đại ca đều có một lá cờ như vậy.” Ngô Tử Lâm vừa nói vừa chỉ về chiếc thuyền có chữ Vệ ở xa xa.
Lâm Phàm nhìn thấy một chiếc thuyền so với thuyền cỡ trung lớn hơn rất nhiều, nhưng so với thuyền lớn thì nhỏ hơn một chút, lúc này đang di chuyển về hướng này, người kéo thuyền ở xa xa giống như một điểm nhỏ, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-phu-ngan-hung-tan/2741363/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.