Không thể nghi ngờ đẩy là một lời giải thích khó có thể tiếp thu ngay.
Tạ Chinh dường như có thể cảm giác được máu với sấm sét mang theo tia lửa đang sôi trào trong cơ thể.
Hắn đứng dậy, gấp gáp đi lại trong phòng trà vài bước, lại quay người lấy thuốc lá và bật lửa trên bàn, cố gắng trấn định nói: "Tần tiên sinh, ngài không ngại..."
Tần tiên sinh cười lắc đầu, "Đi đi, tôi chờ cậu, việc này nên bình tĩnh tiếp thu một chút."
Tạ Chinh bước nhanh khỏi phòng trà, "Ầm" một tiếng đóng cánh cửa phòng nghỉ bên cạnh, bật lửa châm thuốc, mạnh mẽ rít vào một hơi, ngón tay run rẩy, một chút tàn nhẹ nhàng bay xuống.
Trình Cố cố gắng che giấu vết sẹo, đó là sẹo sinh mổ có căn cứ chính xác rõ ràng!
Tạ Chinh tay trái nắm chặt, chốc chốc lại đấm lên trán. Hắn không rảnh suy nghĩ vì sao người mình yêu lại có thể sinh con khác với người khác, càng chẳng có sức đâu mà nghĩ Trình Mộc Qua là con ai, thậm chí cũng lười suy nghĩ xem cái Trình Cố gọi là "xuất ngũ kết hôn" có phải là nói dối không. Lúc này, bên tai của hắn không ngừng quanh quẩn lời Tần tiên sinh vừa nói--
"Đàn ông sinh mổ so với phụ nữ sinh mổ thì nguy hiểm và đau đớn còn tăng gấp đôi."
Tạ Chinh phát ra một tiếng rống ngột ngạt, đem điếu thuốc lá chưa dập nắm chặt vào lòng bàn tay.
Vừa nghĩ tới đằng sau vết thương kia là bao đau đớn cùng nguy hiểm, hắn liền đau lòng đến cả hơi thở cũng lạnh lẽo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-phu-cung-thuong/30504/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.