Chàng tiến sâu vào rừng thẳm.
Trước sau chàng gặp khá nhiều đệ tử Thiên Sơn phái bị thương, đang nằm dưỡng thương rải rác ven rừng, tất cả bọn họ đều trả lời không nhìn thấy Ân Kiếm Thanh. Chàng vẫn một mình càng lúc càng đi vào rừng rậm. E bị địch nhân phát hiện nên chàng ẩn thân sau những gốc cây bụi rậm vận dụng khinh công tuyệt kỹ chạy càng lúc càng mau.
Chạy một lúc qua hết mấy dãy núi mà vẫn không thấy tăm hơi hai người đâu, chàng nghĩ bụng: “Không biết bọn họ đến nơi nào rồi? Xem ra Ân Kiếm Thanh với tên hán tử bí mật có âm mưu gì đó chứ không phải truy đuổi lẫn nhau thật đâu. Ta hãy cố nhẫn nại thêm chút nữa xem sao?”.
Chính trong lúc chàng đang lo nghĩ, bỗng nghe lọt tiếng nói của Ân Kiếm Thanh :
- Ngươi đừng ép ta quá như thế, nếu ngươi đuổi ta đến cùng đường, ta đành liều thân cùng ngươi.
Nghe thanh âm chàng đoán nơi chàng đứng cách xa Ân Kiếm Thanh chỉ còn hơn trăm bước.
Mạnh Hoa hoảng hốt nghĩ bụng: “Ta chưa phát hiện ra y, sao y đã phát hiện ra ta?”.
Chưa nghĩ hết ý chàng đã thấy tên hán tử kia xuất hiện, chàng chợt hiểu: “Thì ra y không phát hiện ra ta, y nói với tên yêu nhân này đây!”.
Quả nhiên người nọ cười nhẹ :
- Tiểu Ân, thôi đừng đùa nữa, ở đây không có ai đâu!
Nơi Mạnh Hoa ẩn mình là một thạch nhai vươn ra thành hình chiếc răng khổng lồ, chỉ có chàng nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-huyet-hai-tham-thu/2616609/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.