Ngày hôm sau là cuối tuần, Kỳ Đông quẳng Samoyed qua bên nhà Tống Kiệt, mang theo Lăng Đạo Hi đi coi món ‘đồ điện gia dụng’ cỡ lớn hắn mới mua.
Lăng Đạo Hi đứng ở bến tàu, kinh ngạc nhìn món đồ kềnh càng trong nước, “Ngài mua du thuyền?"
Trước mặt anh tuyệt đối là một anh chàng đẹp trai trong gia tộc du thuyền, thân thuyền thuần trắng, đường cong thuôn gọn, như một con phi ngư (cá chuồn) tràn ngập cảm giác tốc độ cùng sức bật.
“Có phải rất anh tuấn không?” Kỳ Đông trực tiếp nhảy lên du thuyền, bàn tay chậm rãi lướt qua đồng hồ đo, nhìn một đám con số cùng kim đồng hồ, hưng phấn liếm liếm môi, quả nhiên máy móc mới là theo đuổi vĩnh hằng bất biến của đàn ông, loại yêu thích này đã ghi vào trong gene, làm sao cũng không đổi được.
Lăng Đạo Hi cũng lên thuyền, trên dưới thăm hết một vòng boong thuyền và khoang thuyền, phi thường đầy đủ, những thứ nên có không nên có đều có, bên hông thân thuyền cư nhiên còn cột một chiếc xuồng kayak, tương tự chiếc Kỳ Đông dùng hồi đại học.
"Ngài thi lấy giấy phép hồi nào?" Lăng Đạo Hi chưa từng nghe hắn nhắc tới.
“Lúc tôi còn chưa có du thuyền,” Kỳ Đông khởi động động cơ, trong lời nói tràn ngập tự tin, "Bởi vì tôi biết sớm muộn gì tôi cũng có.”
Sau một hồi gầm rú, du thuyền dần dần chạy khỏi bến, tốc độ tiến tới càng lúc càng nhanh, xẻ mặt biển thành hai nửa, nước biển hai bên thân thuyền cuộn lên bọt sóng.
Kỳ Đông thích ý ngồi ở mũi thuyền, cảm thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-ha-dich-luyen-nhan-duoi-chan-nguoi-yeu/1829670/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.