Khi Kỳ Đông trở về phòng ngủ thì trong phòng chỉ có mình Từ Lệ, cô ta đang ngồi chỗ hắn chơi máy tính. 
“Sao em vào phòng được?” 
“Hồi nãy tên gay bạn cùng phòng anh có nhà.” 
“Cậu ấy đâu rồi?” 
“Đi mua trà sữa cho em rồi.” 
Cước bộ Kỳ Đông dừng lại, “Em bảo cậu ấy đi?” 
"Đúng vậy," Từ Lệ trả lời rất đương nhiên, "Chẳng phải anh cũng thường xuyên bảo cậu ta đi mua này mua nọ sao?” 
“Anh bảo cậu ấy mua là anh bảo cậu ấy mua, ai cho em sai khiến cậu ấy?” 
"Cái gì gọi là sai khiến a, nói khó nghe quá vậy,” Từ Lệ cao giọng nói, "Hơn nữa, em lại không ép cậu ta, cậu ta không muốn đi có thể không đi a." 
“Được được,” Kỳ Đông khoát tay, lười so đo cùng cô ta, “Uống xong em về đi, hôm nay anh không có hứng." 
"Kỳ Đông anh đây là thái độ gì chứ? Anh cho tôi là gà sao, gọi đến thì đến, bảo đi thì đi?” 
“Tôi lại không ép cô, không muốn đến thì đừng đến.” 
"Kỳ Đông anh giỏi lắm!” 
Từ Lệ tông cửa ra ngoài vừa vặn đụng phải Lăng Đạo Hi, hung hăng trừng mắt cậu một cái mới đi. 
Lăng Đạo Hi khó hiểu cầm trà sữa vào phòng, Kỳ Đông cũng không thèm nhìn tới, "Đổ!" 
Lăng Đạo Hi mang trà sữa trút vào toilet. 
"Lại đây!" 
Cậu đi qua. 
“Cậu đối con trai thì hà khắc vậy, đối với con gái ngược lại thật hào phóng, có phải ai sai bảo cậu cũng đi không?” 
“Cô ấy không phải bạn gái ngài sao?" 
“Cậu theo tôi tới đây." 
Kỳ Đông mang theo Lăng Đạo Hi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-ha-dich-luyen-nhan-duoi-chan-nguoi-yeu/108397/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.