Hinh Ý nhìn hoa hồngtrên bàn làm việc, kinh ngạc nói không nên lời, sửng sốt một hồi lâumới hồi phục lại tinh thần.
Khó trách vừa rồi sau khivào cửa, thư kí cùng các đồng nghiệp rất hăng hái nhìn cô, thứ này ởđâu ra đây?
Người quen biết côcũng biết cô không thích hoa hồng, đây là do Giang Vũ Chính ban tặng,bởi khi còn học đại học có bạn học gửi hoa hồng đến nhà cô, về saubị anh biết được, thật sự không ghen tuông mà chỉ phẫn nộ nói mộtcâu: “Người này thật là dung tục.”
Bị câu nói kia của anhảnh hưởng, cô cũng bắt đầu nhìn những đóa hoa hồng mà cười nhạt.
Cô cầm lấy hoa, tỉ mỉ tìmtòi, không tìm thấy tấm thiệp hoặc một tờ giấy nào, càng không cóchữ kí người gửi.
Mà cũng không biết cóphải gửi nhầm hay không, cứ để đây đã.
Nhưng mà toàn bộ tòanhà hành chính của Giang Lâm, từ bãi đỗ xe đến phòng thư kí tổnggiám đốc lầu 75 đang thảo luận về việc hôm nay giám đốc Lâm nhậnđược một bó hoa hồng khổng lồ, trong văn phòng rốt cuộc thì cũng cóchủ đề mới.
Trong tầng lầu căn tin.
“Hôm nay mọi người cóthấy bó hoa trong văn phòng giám đốc Lâm không? Bó hoa thật lớn thậtđẹp nha. Mọi người nói xem có phải của Giang tổng không?” một tánhững cô gái trang điểm xinh đẹp nói.
“Sao có thể được,Giang tổng có chịu ăn nói khép nép cũng không cần phải hạ mình nhưvậy chứ. Theo tôi thấy nha, nhất định là của một công tử đào hoa nàođó tặng đấy, nghe nói trước khi kết hôn bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-trang-mat-vinh-hang/1880407/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.