Người quen biết côcũng biết cô không thích hoa hồng, đây là do Giang Vũ Chính ban tặng,bởi khi còn học đại học có bạn học gửi hoa hồng đến nhà cô, về saubị anh biết được, thật sự không ghen tuông mà chỉ phẫn nộ nói mộtcâu: “Người này thật là dung tục.”
Bị câu nói kia của anhảnh hưởng, cô cũng bắt đầu nhìn những đóa hoa hồng mà cười nhạt.
Cô cầm lấy hoa, tỉ mỉ tìmtòi, không tìm thấy tấm thiệp hoặc một tờ giấy nào, càng không cóchữ kí người gửi.
Mà cũng không biết cóphải gửi nhầm hay không, cứ để đây đã.
Nhưng mà toàn bộ tòanhà hành chính của Giang Lâm, từ bãi đỗ xe đến phòng thư kí tổnggiám đốc lầu 75 đang thảo luận về việc hôm nay giám đốc Lâm nhậnđược một bó hoa hồng khổng lồ, trong văn phòng rốt cuộc thì cũng cóchủ đề mới.
Trong tầng lầu căn tin.
“Hôm nay mọi người cóthấy bó hoa trong văn phòng giám đốc Lâm không? Bó hoa thật lớn thậtđẹp nha. Mọi người nói xem có phải của Giang tổng không?” một tánhững cô gái trang điểm xinh đẹp nói.
“Sao có thể được,Giang tổng có chịu ăn nói khép nép cũng không cần phải hạ mình nhưvậy chứ. Theo tôi thấy nha, nhất định là của một công tử đào hoa nàođó tặng đấy, nghe nói trước khi kết hôn bà Giang của chúng ta cókhông thiếu những cây si quỳ dưới váy đâu.”
“Vậy tại sao còn khôngnhanh ly hôn đi? Tôi vẫn đang chờ Giang tổng đấy.”
“Đúng rồi đúng rồi, phótổng mới được điều từ tổng bộ JL tới đây cũng rất đẹp trai nha, cảmgiác giống như ánh mặt trời, nhìn cơ thể sau lớp áo sơ mi của anh tarất rắn chắc.”
Dư Chân lại cầm tay cô,nghiêm túc nói, “Em có đồng ý cho anh cơ hội không?”
Hinh Ý hơi bị dọa,đang ở nơi công cộng, bị người trong công ty nhìn thấy sẽ thành chuyệnchấn động, cô dùng sức giãy ra khỏi bàn tay của anh, nhưng anh lạidùng sức rất nhiều làm cho cổ tay của cô thấy đau.
Anh cũng không phảingười không phân biệt công tư, nhưng không biết vì sao đọc được nỗi bithương trong mắt Hinh Ý làm cho anh không có cách nào không nhìnGiang Vũ Chính bằng đôi mắt tràn ngập địch ý.
“Tốt lắm, tôi cho anhmột tuần lễ giải trình tình hình trong nước, đồng thời làm một bảnkế hoạch tường tận đưa lên.” Vũ Chính dường như cũng không phải khôngcó chút dư âm nào với chuyện kia, anh cũng không mang chuyện làm ăn ralàm trò đùa, hạng mục này tuy thoạt nhìn lợi nhuận rất cao, nhưnggiai đoạn dự tính trước rủi ro cũng không thể bỏ qua, anh nguyện ýchờ Dư Chân giao lên một bản kế hoạch tường tận.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]