“Tình trạng hiện tạicủa Giang tiên sinh đã ổn định, nhưng mà tôi đề nghị gác lại nhữngbài trị liệu cường độ cao cùng tất cả công việc, dù sao thì thânthể của anh ấy căn bản là không phù hợp để tiếp nhận…”
Bác sĩ nhiều tuổi đira khỏi phòng vẻ mặt bình tĩnh nói với Kelvin, nhưng một góc sâunhất trong hành lang giờ lại đang có người nhẹ nhàng lắc đầu, ông ấychính là bác sĩ riêng của nhà họ Giang, cũng xem như đã nhìn thấyVũ Chính lớn lên. Nhìn thấy anh không thương tiếc thân thể của mìnhnhư vậy, làm sao mà không đau lòng cho được?
Kelvin đưa mắt nhìnbác sĩ đi xuống cầu thang rộng lớn cũng không nhịn được thở dài.
Ngọn đèn tường trongphòng ngủ nhàn nhạt mông lung, Hà Thư Mẫn ngồi bên cạnh giường VũChính, lẳng lặng nhìn dáng vẻ đang ngủ say của Vũ Chính, hoàn toànkhông giống như vẻ sắc bén ở công ty, nhưng lại giống như một đứa trẻlàm cho người ta đau lòng.
Vừa rồi thực sự xémnữa hù chết cô, sau khi cô đóng cửa phát hiện ra mình bỏ quên túi vănkiện nên đã quay trở lại, vừa mở cửa phòng thì từ xa đã nhìn thấycả người Vũ Chính lệch sang một bên, còn chưa kịp chạy đến trướcmặt anh thì anh đã ngã trên mặt đất.
Lúc đi đến bên cạnhanh thì phát hiện anh đang không ngừng run rẩy, chính mình cũng luốngcuống chân tay, cô chưa từng cảm thấy sợ hãi như vậy, hay là đến tộtcùng chính cô cũng không biết mình đang sợ hãi hay là đau lòng.
Đúng, có lẽ cô khôngthể có được người con trai hào phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-trang-mat-vinh-hang/1880401/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.