Vũ Chính nghe thấy tainghe truyền đến âm thanh của tiếng vỡ rồi sau đó điện thoại bị tắt.Lòng anh chùn xuống, bên kia nhất định đã xảy ra chuyện gì.
Anh lập tức gọi Kelvinvào, dặn dò anh gọi về nước xem đã xảy ra chuyện gì. Vì sao lúcnói chuyện giọng điệu của Hinh Ý lại như vậy? Cô nói đến văn kiệnkia, chính là thứ buổi chiều anh đã gửi cho ba…
Cả ngày không đượcnghĩ ngơi nên cơ thể đã bắt đầu báo động đỏ, liên tục dây dưa vớihội đồng quản trị của JL mấy ngày, không ngừng đàm phán cùng chỉnhsửa bản kế hoạch khiến cho đầu óc của anh không một khắc nào đượcnghỉ ngơi.
Tay của anh ấn ấn lênhai thái dương đang bị một cơn đau đánh úp lại, cố nhớ lại xem đến tộtcùng là đã phạm phải sai lầm gì mà Hinh Ý căng thẳng lại như vậy,thậm chí ngay cả điện thoại cũng không nhận.
Tiếng gõ cửa vang lên,“Vào đi.” Giọng nói của Vũ Chính tràn đầy mệt mỏi.
Kelvin nhìn thoáng quaông chủ đang nhíu chặt mày từ từ nhắm hai mắt lại, hít sâu một hơi,dường như đang cân nhắc xem phải thông báo tin tức từ cuộc điện thoạivừa rồi thế nào.
“Giang tiên sinh, vừarồi bộ phận PR (Public Relations – quan hệ công chúng) truyền ra một tintức, chủ tịch Lâm Đạt Bình đã qua đời vào lúc 19:42.”
Vũ Chính choàng mởmắt ra, tất cả mệt mỏi trong tích tắc đều tan biến, yên lặng nhìnKelvin vừa dứt khoát nhưng không thành tiếng nói những lời vừa rồi,dường như vẫn chưa thể tiêu hóa được những lời này.
Làm sao có thể? Quađời?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-trang-mat-vinh-hang/1880394/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.