Trong giấc mộng Hinh Ýnghe được một số người nói bằng tiếng Anh, tiếng Pháp, còn có tiếngTrung, đang trong cuộc họp sao? Còn nghe thấy tiếng nức nở của vàingười. Thật là quá đáng ghét, cô chậm rãi mở mắt ra, cố gắng thíchứng với ngọn đèn chói mắt.
Cô nhìn thấy bác sĩmặc áo trắng, y tá, còn có mẹ, còn có chị Hàng, nhưng lại thiếugì đó? Hình như là thiếu cái gì.
Lâm mẹ nhìn thấy congái bảo bối tỉnh lại thì cười vỗ vỗ tay cô nói: “Cuối cùng đãtỉnh lại, con đã ngủ ba ngày rồi. Bác sĩ nói không có vấn đề gì,chỉ là bị chấn động thôi.” Chỉ là trong ánh mắt của bà căn bảnkhông có chút vui vẻ nào.
Hinh Ý cố gắng nhớlại mấy hôm trước đã làm gì, tại sao lại phải vào bệnh viện. Độtnhiên, ánh mắt của cô nhìn chằm chằm vào một chỗ. Cô nhớ đến, côcùng Vũ Chính đi hưởng tuần trăng mật, đi Nepal, trượt tuyết… Còn có,ngoài ý muốn tuyết lở. Đúng, Vũ Chính, Vũ Chính?
Cô cầm lấy tay Lâm mẹđang ngồi bên mép giường, khẩn trương nói:“Vũ Chính? Vũ Chính đang đi cùng con, hiện tại anh ấy đang ở đâu?”
Nụ cười trên mặt Lâmmẹ cứng đờ, chị Hàng bưng một chén cháo tới: “Tiểu thư, ăn cháotrước đi a. Ngủ lâu như vậy, cô nhất định rất đói bụng.”
Lâm mẹ lập tức nhậnlấy nói: “Ăn cháo trước đi a!”
Sắc mặt Hinh Ý lậptức ngưng trọng, chậm rãi nói: “Có ai có thể nói cho tôi biết, chồngcủa tôi Giang Vũ Chính đang ở đâu không?”
Trong phònglặng ngắt như tờ, chỉ nghe thấy tiếng thở hổn hển của chính cô.
Cô lại dùng tiếngPháp hỏi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-trang-mat-vinh-hang/137630/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.