Ta vừa mới dời miếu thổ công, đã có người ở nơi này giấu thi thể, nói lên rằng hung thủ rất quen thuộc đối với thành đông và đối với ta. Căn cứ hiện trường phạm tội có thể truy ra hung thủ có bốn người. Bát đại kim cương vừa lúc chỉ có 4 người. Ai có thể giữa ban ngày ban mặt trên đường bắt cóc người đem đi? Mấy kẻ vô lại kết bè kết đảng hoành hành trên phố sẽ không làm ai để ý. Lý gia bày tiệc rượu, đầu bếp bị mất dao, cũng đúng ngày đó mấy người các ngươi lại làm ăn ở gần đấy. Mà Bạch Thủ lại đúng là một tên trộm giỏi. Còn nữa, Hắc Hầu Nhi, ngươi không nên đi dò xét ta. Khi ta vừa mới từ Thạch Bân biết được buổi tối các ngươi có tụ hội, ghép các manh mối tưởng chừng như không chút liên hệ lại với nhau, ta muốn không chú ý tới các ngươi cũng khó.
- Ngươi kỳ thực không biết gì cả, cũng không khôi phục trí nhớ, ta thật ngốc.
Hắc Hầu Nhi ảo não véo mình một cái.
Đoàn Phi nói:
- Đúng vậy, tối hôm qua khi đi vào trong ngõ nhỏ, mặc dù ta biết đại khái hung thủ là ai, nhưng còn không biết tại sao, cũng không biết hung thủ kỳ thực không chỉ có 4 người. Đến khi các ngươi bốn người đều phủ nhận việc đánh lén ta, ta mới đột nhiên tỉnh ngộ ra, phản bội huynh đệ của ta không chỉ có 4 người, mà là năm người.
- Phản bội? Là ai phản bội chúng ta trước?
Phong Cẩu hừ 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965896/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.