Phụ thân của tiểu Vân sau khi nghe được lời nói của Đoàn Phi lập tức trừng mắt muốn nhằm Hứa Dục đánh tới, miệng nổi giận mắng:
- Người, tên súc sinh này, người làm gì con gái của ta! Mau trả con gái cho ta.
Hứa Dục né tránh, giải thích:
- Đó là bởi vì nàng ta lĩnh tiền công sau một ngày mới đề xuất thôi việc, chuyết kinh liền tiện tay bổ sung lên, như thế nói đã rõ chưa?
- Ngươi đã nói dối, ngay từ đầu tại sao không nói rõ ràng?
Đoàn Phi hướng Mẫn đại nhân chắp tay nói:
- Đại nhân, xin truyền tất cả người hầu, nha hoàn trong Hứa gia lại đây. Ta kiểm tra phòng của tiểu Vân xong liền từng câu từng câu hỏi bọn họ. Về phần Hứa đại nhân, tôi cảm thấy tốt nhất tạm thời không cho ông ta tiếp xúc với người nhà để tránh ảnh hưởng đến việc tra án.
Mẫn đại nhân ừ một tiếng, nói:
- Hứa đại nhân, ta thấy ngươi tạm thời lánh một chút cũng tốt. Nghiêm Bộ đầu đưa Hứa đại nhân đến sảnh khách nghỉ ngơi.
Hứa Dục còn muốn biện giải, Nghiêm Bộ đầu bề ngoài cười mỉm giơ tay ra nói:
- Hứa đại nhân, mời!
Hứa Dục hừ một tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Được, Đoàn Phi, ngươi nhớ kĩ cho ta, chỉ cần ngươi hại ta không chết, ta tất trả cho ngươi gấp trăm lần!
- Ta đi ngay đứng thẳng, tất cả đều theo pháp luật, không thẹn với trời đất sao phải sợ ai nguyền rủa trả thù?
Đoàn Phi thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965889/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.