Đoàn Phi nhìn chằm chằm vào ánh mắt Nhạc Ngọc Kỳ hỏi:
-Vết máu trên người Quảng Đan Tùng có phải ngươi vu oan không?
Nhạc Ngọc Kỳ nhẹ nhàng nhướn lông mày lên, đáp:
-Không phải.
Đoàn Phi một lúc hỏi liên tiếp hơn mười câu hỏi. Nhạc Ngọc Kỳ trả lờimột cách nhẹ nhàng điềm tĩnh. Đoàn Phi không cảm thấy xảy ra vấn đề gì.Sau khi hỏi xong mấy câu hỏi, hắn suy tính một hồi. Dưới ánh mắt nhìnchăm chú mong chờ của Nhạc Ngọc Kỳ, hắn ngoắc tay ra hiệu Nhạc Ngọc Kỳtới gần một chút, nhỏ giọng nói:
-Được rồi. Ta tin tưởng ngươirồi. Điều vừa rồi ta nói với Thạch Bân là thuận đường mời Quảng đại hiệp hành động, từ một nơi bí mật gần đó ra tay bắt hung thủ.
-Quảng Đan Tùng? Không phải là gã đã bị đánh gãy tay chân phải nằm mấy tháng sao?
Nhạc Ngọc Kỳ giật mình kinh hãi, hoảng sợ hỏi.
Đoàn Phi cười ha hả nói:
-Hung thủ tuy thông minh, vu oan cũng rất thành công, nhưng vẫn bị taphát hiện vấn đề từ chi tiết nhỏ. Gã vu oan biến thành giấu đầu hở đuôi, cũng chính là chứng minh Quảng Đan Tùng trong sạch. Vì thế ta liền nhân cơ hội thiết lập một màn kịch, khiến cho Quảng Đan Tùng thoát khỏi tầmmắt mọi người, trở thành phục binh của ta. Ha hả... đến giờ ngươi đã rõchưa? Cũng không được nói cho ai khác biết, kể cả đại sư huynh củangươi.
Nhạc Ngọc Kỳ cười khổ nói:
-Phi ca, huynh thậtlợi hại. Ngay cả mấy người Viên Chứng đại sư cũng bị huynh lừa. Lợi hại! Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965843/quyen-1-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.