Tiếng kêu thảm thiết của người nọ khiến người khác nghe mà sợ hãi. Hầunhư tất cả những ai đang giao đấu đều phải liếc nhìn qua một cái. Khinhìn thấy tình cảnh một người bị một thanh đao cắm vào sọ, không đánhnữa mà rùng mình, giết thì giết đi, biến hắn thành bộ dạng này thật đáng sợ quá.
Nhạc Ngọc Kỳ bổ đao tới, dùng sống đao của mình gõvào sống đao của Đoàn Phi, ‘dang’ một tiếng, đao của Đoàn Phi bổ thẳngxuống như bổ dưa hấu cho đến khi đầu của người biến thành hai mảnh.Thanh đao bị kẹp cũng được rút ra nhẹ nhàng. Tiếng kêu thảm thiết ngừnglại, chỉ cón thi thể nằm trên mặt đất, chân tay vẫn chưa ngừng co quắp.
- Giết người, ta giết người rồi!
Trong lòng Đoàn Phi có chút đau khổ, cảm giác giết người thật không dễ chịu gì, mặc dù kẻ bị giết là giặc Oa.
- Phi ca, lực cánh tay của huynh chưa đủ, khi vận đao phải dùng toàn bộsức lực, nhấc chân, nâng eo phải cùng làm một lúc. Nếu như huynh cảmgiác được một lực mạnh mẽ từ lòng bàn chân truyền lên, thì đó chính làlúc huynh phát ra được sức lực gấp đôi bình thường.
Nhạc Ngọc Lân sau khi chém một tên giặc Oa xong, nhàn nhã chỉ điểm cho Đoàn Phi.
- Toàn thân phát lực? Lực từ mặt đất?
Đoàn Phi dưới sự chỉ điểm của Nhạc Ngọc Lân thử vài lần, dường như cũng đãnắm giữ được một chút bí quyết. Thử chém vài nhát vào không khí cũng cảm giác được sức lực mạnh mẽ. Lúc này Nhạc Ngọc Kỳ lại dẫn một tên giặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965820/quyen-1-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.