Gương mặt Thanh Thanh hiện lên nụ cười đầy ẩn ý, nàng nhấc cây bút lênthảo thật nhanh vài chữ lên giấy viết thư. Đúng lúc chuẩn bị cho vào bìthư, nàng chợt do dự, ngẫm nghĩ một chút, rồi xé tan tờ giấy, nói:
- Không được, không thể khinh suất như vậy được. Ta còn muốn thử thách chàng ta vài bận nữa.
Ngày thứ hai Thanh Thanh sai tiểu Điệp đi mời Đoàn Phi. Kết quả là tiểu Điệp phải hứng trọn cánh cửa đóng sầm trước mặt mình. Nha dịch ở cửaNha môn chỉ nghe nói đến Thanh Thanh cô nương tuyệt thế giai nhân, chứvô duyên chưa được gặp, bọn họ xun xoe nói lời bợ đỡ, hy vọng có thể đểlại ấn tượng tốt trong lòng cô nương tiểu Điệp. Ai ngờ tiểu Điệp sớm đãgiận tím phổi tím gan, tối sầm mặt mày không còn thấy những thứ trướcmắt nữa, nàng ta ngây ra một lúc rồi quay ngoắt đầu bước đi. Tất cảnhững ai nhìn thấy đều sợ tránh xa bởi vì từng lỗ chân lông của nàng tatoát ra sát khí đằng đằng.
Thanh Thanh cô nương nghe lời bẩm báo của a hoàn xong cũng có chút không ngờ, thầm nghĩ:
- Hay là người này thật sự bất tài giấu dốt? Nếu không sẽ không khước từ lời mời lần thứ hai.
Nàng bình tâm trở lại, nhìn thấy a hoàn tiểu Điệp vẫn còn phùng mangtrợn mắt, điệu bộ như muốn giết người đến nơi, Thanh Thanh che miệngcười mà nói:
- Tiểu Điệp, khả năng kiềm chế của em vẫn chưa đủ,xem ra ngày thường ta đã quá nuông chiều các em rồi. Như vậy đi, ngàymốt ta muốn ngồi thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965797/quyen-1-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.