Ngày thứ hai, Đoàn Phi lại tới Dương Châu, lời nói của Hoàng mập khiến hắn tràn đầy xúc cảm, người đời có câu tục ngữ rất hay: Loạn thếhoàng kim, thịnh thế châu báu!
Lúc thiên hạ đại loạn, không thểtrực tiếp dùng châu báu giao dịch như tiền tệ. Châu báu giá trị dù trămvạn nếu lúc chạy nạn va chạm hay bị đè nén một cái là mất giá trị liền,còn hoàng kim thì dù còn bị đè tới nát ra cũng không hỏng, lại khó bịlàm giả, dù ở đâu cũng có thể trực tiếp sử dụng. Vì thế mà mỗi lần chiến loạn, giá cả châu báu liền giảm mạnh. Nếu có thể nhìn ra thế cục màtích trữ một ít sau này có thể thu về lợi ích lớn nhất.
ĐoànPhi không màng đến việc kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng thừa lúc giáchâu báu rẻ nên mua về một ít, sau này nếu gặp phải chuyện cần mở rộngmối quan hệ thì có thể dùng đến. Ít nhất khi tặng người ta một ít cũngkhông phải đau lòng như vậy, vì mua được với giá siêu rẻ mà.
Sơn Thủy Các, vẫn là chỗ ngồi đó, Đoàn Phi vừa ngồi xuống, Hoàng mập lền xông ra. Đoàn Phi đến nhìn cũng không thèm nhìn gã mà gọi tiểu nhị đemcho hắn một lồng bánh bao.
Hoàng mập ngồi bên nói bóng nóigió để dò xét lai lịch của Đoàn Phi, Đoàn Phi cũng không màng tới gã.Cuối cùng Hoàng mập đành phải tự ngậm miệng lại, ăn xong bánh bao ĐoànPhi cũng đi luôn. Ngồi từ đầu tới cuối không nói với gã lời nào. Hoàngmập lặng lẽ theo sau hắn.
Trương chưởng quỹ đang phát sầungồi trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965791/quyen-1-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.