Chương trước
Chương sau
Đúng, đúng vậy, sai gia nói rất đúng, mọi người chúng ta đều chứng kiến! Lý Thần rõ ràng đã trả hết tiền cho gã rồi.

Đoàn Phi sớm an bài kẻ trong đám người đó ví như Tô Dung nhao nhao nói thêm vào.

Lý Thần được một bộ khoái dắt vào giữa đám đông, mặt y đầy nước mắt tinhthần kích động hướng Đoàn Phi lạy, sau đó đứng lên chỉ vào Bì Đạt mắng:

- Lão thất phu, không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay!

Bì Đạt cuối cùng cũng hiểu ra, gã ủ rũ á khẩu không trả lời được, Đoàn Phi quát:

- Mọi người giúp cho một việc, mang số bạc Bì Đạt vu oan Lý Thần đều đưađến nhà Lý Thần, đốt giấy vay tiền kia đi, vụ án này cứ như vậy kếtthúc. Lý Thần, Bì Đạt các ngươi có phục hay không?

Lý Thần hô toĐại lão gia thanh thiên, sao có thể không phục? Có nhiều ngươi làm chứng như vậy, Bì Đạt dám lật lọng, chẳng phải là muốn ăn đòn sao? Vì thếcũng chỉ ấm ức nói một chữ phục, nộp hai trăm lượng bạc, tuy một ít trảquan ti, cũng không thua thiệt, coi như là bồi thường tiền thuốc men cho Lý Thần bị đánh nát mông đi.

Một vụ án khó dây dưa như vậy giaocho Đoàn Phi động tay lên kế hoạch phá được, bọn bộ khoái đều nhìn hắnbằng cặp mắt khác trước, khen không dứt miệng. Tô Dung tuy rằng khôngnói nhưng ánh mắt nhìn Đoàn Phi cũng có chút cảm giác khác trước, ĐoànPhi đắc ý liếc mắt với nàng, lấy từ trong ngực ra tờ giấy nhìn một cái,nói:

- Vụ án này có thể phá được không phải công lao một mình ta, mọi người phối hợp khăng khít mới khiến cho Bì Đạt kia mất đi chừng mực, đi thôi, mọi người đều vất vả rồi, ta mời mọi người đến Thành Phúc Ký ănbữa ngon, nhưng trước khi ăn cơm nha.

Đoàn Phi dặn dò một hồi,mọi người sau khi nghe liên tục gật đầu, trên mặt lộ ra một vẻ quỷ dịthần sắc muốn cười lại nhịn, miệng lại liên tục trầm trồ khen ngợi, vớiĐoàn Phi càng thêm nể phục. Thủ đoạn phá án như vậy bọn họ cũng được coi như mở rộng tầm mắt, hưng phấn lạ thường, mọi người kêu gào như langnhư hổ chạy về phía Thành Phúc Ký.

Thành Phúc Ký là một quán rượu nổi tiếng trên đường cái Cao Tỉnh của phủ Ứng Thiên. Bọn Đoàn Phi chạytới nơi đã qua giờ Tỵ, ước chừng 10 rưỡi sáng nhưng trong Thành Phúc Kýkhách khứa bạn bè đã ngồi đầy, trước cửa người ra người vào vô cùng náonhiệt.

Tiểu nhị chào khách ở cửa chính nhìn thấy một đám mặctrang phục công sai hướng tới Thành Phúc Ký, gã liền vội vàng tiến lêntiếp đón, lại bị Lưu Bộ khoái đi đầu đẩy ra, anh ta lớn tiếng quát:

- Bản quan vâng mệnh đến phá án, ngươi cút đi cho ta vào kêu ông chủ của các ngươi ra đây!

Tiểu nhị hoảng sợ, vội vàng chạy vào, Đoàn Phi xem qua hồ sơ vụ án, và đãnói chuyện qua với nông phu kiện Thành Phúc Ký, nhận ra tiểu nhị kiachính là kẻ nịnh bợ Đinh Liễu Nhi đã lừa của nông phu một con ngỗng to,nhưng lần này gã không phải là nhân vật chính, nên hắn thờ ơ lạnh nhạtkhông nói một tiếng, mọi người đang theo kịch bản của hắn diễn trò mộtchút.

Một đám công sai ầm ầm lấp kín cửa chính, khách uống rượuđều hiếu kì nhìn sang. Chỉ chốc lát ông chủ Thành Phúc Ký theo sau tiểunhị Đinh Liễu Nhi vội vã chạy ra, đến trước mặt bọn bộ khoái, ông ta đưa mắt nhìn qua mọi người, thần sắc có chút không kiên nhẫn chắp tay nóivới Lưu Bộ khoái:

- Lưu Ban đầu, ngài vì sao đưa nhiều sai gia nhưvậy chặn cửa quán rượu? Chẳng lẽ vẫn là vì sự kiện kia? Tri phủ đại nhân không phải phạt đánh kẻ lừa tiền của tiểu nhân rồi sao?

Lưu Bộ khoái cười ha hả, xích lại gần một chút thấp giọng nói:

- Chúng ta đến không phải vì việc kia, tuy nhiên cũng có chút quan hệ.Ông chủ Thành, ta nói ông nhé, nông phu kia sau khi bị đánh về bệnh nặng một trận, trong nhà cũng xảy ra việc nữa. Hôm qua ngỗng nhà hắn độtnhiên ngã bệnh một loạt, nha môn phái người đi xem xem, nói là phát dịch rồi. Ông chủ Thành nên biết việc gia cầm nhà đó phát dịch là đại sự, sẽ lây bệnh đấy. Nha huyện Thượng Nguyên vội vàng báo lên phủ Ứng Thiênchúng ta. Mã lão gia hôm nay thấy được cấp báo, đột nhiên nhớ tới nôngphu kia hình như từng bán ngỗng cho người Thành Phúc Ký? Vì thế bảochúng ta tới hỏi han, ngỗng phát bệnh không thể dùng để nấu ăn, cái đócó thể phá hư danh tiếng Thành Phúc Ký các ông đấy!

Ông chủ Thành thần sắc khẽ biến, ông ta vội vàng nói:

- Lưu Ban đầu ngài nhỏ giọng chút, chúng ta hôm đó vẫn chưa mua ngỗng của nông phu kia. Sáng sớm nay tiểu lão còn đích thân đi xem qua, gà vịtngỗng trong lồng đều chưa thấy gì khác thường, xin Lưu Ban đầu hồi bẩmđại nhân, cứ nói chúng ta ở đây mọi chuyện đều tốt.

Một ít thỏi bạc đút vào trong tay Lưu Bộ khoái. Lưu Bộ khoái cười ha hả, giơ tay vẫy Đinh Liễu Nhi đến trước mặt nói:

- Tiểu nhị, đây không phải nói đùa, nếu những người khách ăn gà bệnh,ngỗng chết xảy ra chuyện gì, ta không thoát khỏi có liên quan. ThànhPhúc Ký các ngươi cũng chịu không nổi, ngươi nói thật cho ta, xử lý sớmkịp thời còn có thể âm thầm cứu vãn.

Ông chủ Thành nhướn mày,tưởng là Lưu Ban đầu chê bạc ít, ông ta đang định lấy ra một chút bạcnữa, chỉ thấy trên trán Đinh Liễu Nghi toát mồ hôi, đang lúc chần chờ,bên trong đột nhiên có người lớn tiếng:

- Trương huynh, huynh nghekhông? Gần đây gia cầm phát bệnh rất lợi hại, nghe nói trong ngoài thành đã chết rất nhiều gà vịt ngỗng rồi, quan phủ đều dấu nhẹm việc này,nghe nói là không thể bị Hoàng thượng biết được.

Lại có một người nói:

- Tiểu nhị, Thành Phúc Ký này của các ngươi ngỗng quay sao có mùi quáilạ, chẳng lẽ dùng ngỗng chết quay hay sao? Ngươi xem xem, ngỗng quaytrong đĩa này đầu còn có con ruồi!

Ông chủ Thành nhướn mày, đanglúc muốn đi giải quyết, người Đinh Liễu Nhi chấn động mạnh, giữ chặtngười ông chủ Thành đang định đi chỗ khác, nức nở nói:

- Ông chủ đềulà lỗi của tiểu nhân, tiểu nhân không nên cố ý giở trò với người quê mùa kia chiếm còn ngỗng to của hắn. Con ngỗng kia hôm trước đã giết rồi,nhưng đã nuôi trong lồng hai ngày, ngỗng của hắn nếu đều phát bệnh chếtrồi, chỉ sợ…

Ông chủ Thành giận tím mặt, vung mạnh cánh tay, đánh cho Đinh Liễu Nhi ngã lăn ra đất, với tài lực của Thành Phú Ký sẽ không đi tham cái con ngỗng to kia. Ngày hôm đó Đinh Liễu Nhi và nông phu kia không đồng ý giá cả trong cơn tức giận mới cố ý chiếm con ngỗng củahắn, không nghĩ tới lại là một con ngỗng bệnh. Nếu việc này truyền đithanh danh Thành Phúc Ký chỉ sợ cũng bị hủy, ai sẽ còn đến chỗ ông tabán rau quả gà vịt tươi? Ai còn dám đến quán của ông ta ăn cái gì? Chonên ông chủ Thành mới hổn hển nhớn nhác, hận không thể giết được têntiểu nhân gian xảo này ngay tại chỗ.

Đoàn Phi liếc kẻ vừa kêu ănphải ngỗng chết một cái, người kia nhất thời ngừng công kích trở về ngồi lặng lẽ. Ông chủ Thành còn muốn đánh Đinh Liễu Nhi, Lưu Ban đầu ngăncản, trả bạc cho ông ta nói:

- Ông chủ Thành, đắc tội, ra hạ sách này thực không phải.

Ông chủ Thành sau khi thở hổn hến mấy hơi mới tỉnh ngộ, ông ta hít sâu một hơi, hướng mọi người chắp tay lạy, nói:

- Đa tạ các vị sai gia giúp tiểu lão tra rõ ràng việc này, tên tiểu nhângian xảo không biết gạt tiểu lão làm bao nhiêu việc trái với lương tâm,tấm biển Thành Phúc Ký của tiểu lão suýt nữa bị hủy trong tay hắn. Ngỗng của người nông dân kia tiểu lão sẽ bồi thường gấp bội, tên gian xảo này bắt đầu từ hôm nay không mướn ngươi nữa, xin Lưu Ban đầu mang hắn điđi, tốt nhất gông hắn lại ba tháng để răn mọi người, để mọi người biếtrõ mặt mũi thằng nhãi này, cũng tốt để cảnh tỉnh người khác.

- Ha ha, ông chủ Thành khách khí rồi, người kia không vội đưa về, mấy anh em chúng ta bận rộn việc đến tận trưa có chút đói rồi, định ở đây ăn cơmxong mới quay lại nha phủ phụng mệnh.

Lưu Bộ khoái cười nói.

Ông chủ Thành vội nói:

- Nên thế, nên thế, bữa tiệc này tiểu lão ta mời, các vị sai gia mời ngồi bên này.

Lưu Bộ khoái cười ha hả nói:

- Ông chủ Thành thật là khách khí, nói như vậy chúng ta không khách khí,mọi người đều ngồi xuống đi, Đoàn Bộ đầu, người tới gọi món đi, muốn ăncái gì tùy ý, Thành Phúc Ký chính là tửu điếm danh tiếng nhất ở phủ ỨngThiên, ngỗng quay của Thành Phúc Ký bọn họ rất nổi tiếng đấy.

- Vậy mang đến một con ngỗng quay đi, ông chủ Thành còn gì đặc biệt cứ việc mang lên.

Đoàn Phi cười ha hả nói.

Lời còn chưa nói hết, thình lình nghe có người đập bàn quát:

- Nực cười, thân là quan sai không ngờ ăn uống của chùa, khó trách chanói đương kim lại trị bại hoại, bởi thế này có thể thấy được vết ố!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.