ChínhĐức chậm rãi cúi đầu, mở một cái bao màu đen bên người. Đây là thứ màvừa nãy, khi Chính Đức chuẩn bị lên giường đi ngủ, bỗng tìm thấy ở trêngối. Chính Đức nhớ rõ là trên gối không hề có vật gì. Điều đó chứng tỏrằng có người đã nhân lúc mọi người náo loạn vì thích khách mà âm thầmđem vật này bỏ lên gối của y. Nếu người đó thực sự là thích khách… Nghĩtới đây, Chính Đức không khỏi có chút kinh hãi.
Chỉ thấyChính Đức lấy từ trong bao ra một ngọc bài hình chữ nhật màu trắng, bêntrên có khắc hoa văn rồng vô cùng tinh xảo. Chính Đức đặt nó lên lòngbàn tay. Chỉ thấy hai bên ngũ trảo của Ngọc Long ôm lấy hai chữ Ngụy cổlớn ở ngay trung tâm!
Mặt sau của ngọc bài màu trắng còn khắc tám chữ lớn:
- Như trẫm thân lâm, Hồng Vũ Quốc Thụy.
(Như trẫm đích thân tới, Hồng Vũ Quốc Thụy)
Hồng Vũ là niên hiệu của Hoàng đế sáng lập ra vương triều Đại Minh,Quốc Thụy là tên chữ của ông. Đây là tín vật năm đó Minh Thái Tổ ChuNguyên Chương ban cho Thiên Môn. Đây cũng là lần đầu tiên Chính Đức nhìn thấy nó, cùng lắm anh ta mới chỉ nhìn thấy hình vẽ và miêu tả tỉ mỉ vềngọc bài này trong mật điển của Hoàng gia.
- Thiên Môn!
Tâm tư của Chính Đức vụt xáo động, lại cầm một vật khác trong cái baolên. Đó là một quyển sách nhỏ có hình dạng giống như một quyển sổ kếtoán. Vừa mở ra xem, Chính Đức không kiềm được lại ném quyển sách nhỏkia lên giường.
Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965739/quyen-2-chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.