Sự cấu kết của quan thương thật đáng sợ!
Tô Dung phe phẩy quạt và kết luận quan hệ của hai người. Đoàn Phi trừng mắt nhìn cô ta nói:
- Ta đâu có lợi dụng chức quyền để giúp hắn kiếm tiền, sao có thể là quan thương cấu kết chứ? Ngươi đừng nói bậy.
Tô Dung cười hì hì nói:
- Vâng, đại nhân nói đúng, tại hạ nhất thời nói bậy, đại nhân đừngtrách. Nhưng mà đại nhân, tại hạ thân là sư gia, phải góp phần giảiquyết những điều phiền muộn cho đại nhân, đại nhân lẽ nào quên nỗi nhụcbị trục xuất khỏi Nam Kinh sao? Tuy nói là nguyên nhân do có người dởtrò, nhưng nếu đại nhân không làm việc gì sai trái để bị chúng bắt bẻ,thì bọn chúng đâu dễ được như ý thế chứ? Con đường làm quan của đại nhân đang rộng mở, thì sau này làm việc phải cẩn thận đó.
Đoàn Phi nhìn bộ dạng trịnh trọng của cô ta, bèn cười nói:
- Ừ, quả nhiên có chút phong cách của sư gia, những gì ngươi nói tacũng từng nghĩ tới, nếu không tại sao không để ông ta mua hết hai mươiba căn nhà đó chứ? Nếu chuyện này xảy ra vào triều Hồng Vũ, thì e rằngta đã bị người ta buộc tội bãi quan, thậm chí phải lột da luôn rồi. Theo ta nghĩ thì triều Chính Đức, những chuyện nhỏ nhặt này lại là sự ngụytrang để tự bảo vệ mình, nước hồ quá trong thì không thể có cá, chỉ cầnkhông làm quá, những đồng liêu xung quanh sẽ coi ngươi là người cùngthuyền. Số ngân lượng dùng để trải đường thì không lo gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965733/quyen-2-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.