Sau khi mọi người uống một lượt rượu, Đoàn Phi thở dài nói:
- Đến hiện tại ta mới có cảm giác kiên định, có sự giúp đỡ của mọingười, sau này làm việc sẽ dễ hơn, ổn thỏa hơn nhiều. Chỉ mong mọi người cùng ta đồng tâm hiệp lực xử lý tốt mọi chuyện, mọi người có phúc cùnghưởng, có nạn một mình ta gánh.
Tưởng Tuấn nói:
- Phica khách khí rồi, mọi người góp củi đốt đống lửa lớn, Phi ca làm quancàng lớn càng yên ổn, chúng ta dưới sự bao che đó thì mới có thể sốngtốt hơn. Tất cả mọi người cùng nhau cố gắng, cùng giúp Phi ca giải quyết việc tiếp theo, quyết không để Phi ca gặp chuyện, mọi người nói có đúng không?
- Nói rất đúng, chờ tới lúc Phi ca làm chức quan lớnnhất thiên hạ, ta cũng sẽ thành người khám nghiệm tử thi giỏi nhất thiên hạ, haha.
Dương Sâm nhỏ tuổi nhất, trước giờ chưa từng say rượu, mới được một ly, đã thấy choáng đầu hoa mắt, y giơ chén lên lớn tiếngnói:
- Nào, mọi người cùng nhau cạn ly, sau này vẫn là huynh đệ, chúng ta cùng cạn ly vì tương lai.
Uống được bán tuần thì Dương Sâm đã say, Tưởng Tuấn và Hồng Bang tửulượng khá, Thạch Bân và Quách Uy cũng chưa uống hết sức. Đến chiều, nhadịch huyện Thượng Cao cuối cùng cũng tìm hiểu được khu vực Đoàn Phi giao cho họ, nhưng trở về mà không có thu hoạch gì.
Đoàn Phikhông ngạc nhiên về kết quả này, kiểu án tử này từ trước tới nay rất khó phát hiện nguồn gốc. Hắn gọi những nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965707/quyen-2-chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.