Ngươi tưởng tượng cái gì?
Vương Thủ Nhân trừng mắt nhìn hắn, quát:
- Mau ngồi xuống, quán đỉnh thực sự hao tâm tốn sức đấy, ta không muốnlãng phí một phần công lực sau đó ngươi lại không đạt được bất cứ điềugì cả.
- Vâng, đồ nhi hiểu.
Đoàn Phi ngoan ngoãnkhoanh chân ngồi xuống, Vương Thủ Nhân bắt đầu đọc khẩu quyết, sau đóđặt một chưởng lên đầu Đoàn Phi. Đoàn Phi chỉ cảm thấy trên trán chấnđộng, một thứ gì đó giống như chất lỏng lành lạnh từ trên đỉnh đầu rótvào cơ thể hắn. Trong phút chốc Đoàn Phi chỉ cảm thấy thần hồn phiêuđẵng giống như sắp bất tỉnh, cũng may giọng nói của Vương Thủ Nhân từngcâu từng chữ lọt vào tai, Đoàn Phi vội vàng tập trung tinh thần, gắngsức chịu đau đớn dưới sự chà xát của dòng hồng lưu.
Thuậtquán đỉnh thực sự hung hiểm, Vương Thủ Nhân không dám buông lỏng, khốngchế tình hình không để Đoàn Phi tẩu hỏa nhập ma, cũng may gân mạch củaĐoàn Phi không tắc nghẽn giống như Vương Thủ Nhân tưởng tượng.
Ngay thời điểm Vương Thủ Nhân nghĩ có thể ung dung hoàn thành nhiệm vụ, Đoàn Phi đột nhiên run rẩy một hồi. Giữa hai hàng lông mày của hắn dũng mãnh phun ra một luồng khí lực kháng cự. Vương Thủ Nhân đang toàn lựctruyền dẫn nội lực, cơ hồ bị đạo lực lượng kia làm chệch gân mạch, haimắt ông trợn tròn, quát lớn một tiếng, sau đó tăng cường nội lực rót vào cơ thể Đoàn Phi, chỉ thấy toàn thân Đoàn Phi run rẩy, hai mắt trắng dã, giống như lên cơn điên.
Qua hồi lâu, Vương Thủ Nhân rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965692/quyen-2-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.