Hai huynh đệ Chu Đăng, Chu An là nhân sĩ Tô Châu. Một ngày đầu thu banăm trước, từ nhà họ Chu đột nhiên vang lên tiếng kêu thảm thiết, vợ của Chu Đăng và mấy người hàng xóm chạy đến thì phát hiện Chu Đăng đang nằm trong vũng máu, Chu An bên cạnh cũng toàn thân đầy máu, trong tay cầmmột con dao sắc bén. Khi đó Chu Đăng còn chưa đứt hơi thở, hắn chỉ vàoChu An nói:
- Chu An giết ta!
Sau đó thì tắt thở.
Vụ án chỉ đơn giản như vậy, hoàn toàn có lỗi với hàng đống hồ sơ chấtcao như núi, càng có lỗi với ba năm tiêu hao tài nguyên tư pháp cho vụán này. Nhưng chính vì chứng cớ quá xác thực, nhân chứng vật chứng đềuhoàn hảo không tỳ vết, lại bị kéo dài ba năm, từ năm này sang năm khác.Hung thủ cũng từ hình phạt treo cổ chuyển thành chém đầu. Nếu lần hộithẩm cuối cùng này không có gì ngoài ý muốn, Chu An sẽ bị lăng trì thiên đao vạn quả, theo lẽ thường mà nói, hung thủ thật sự sẽ không ngu xuẩnnhư vậy.
Một chồng hồ sơ bị lật tung lên, Đoàn Phi cũng không tìm được bất cứ manh mối nào có lợi cho Chu An, xem ra hung thủ quả làkhông giống người thường, không chuốc khổ vào người.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Đoàn Phi đã chuẩn bị xong, dẫn theo sư gia Tô Nhungvà Thạch Bân, Hồng Bang, Quách Uy, Tưởng Tuấn, dưới sự hộ tống của nhadịch Đô Sát viện, đến nha môn Lại Bộ Ứng Thiên.
Hiện giờ,những người làm quan ở Ứng Thiên, hiếm có ai không biết đến Đoàn Phi.Nha dịch Lại bộ nghe nói là Đô Sát viện Hữu Thiêm Đô Ngự sử Đoàn PhiĐoàn đại nhân đến, vội vàng ra dẫn bọn họ vào, đưa vào phòng khách, dâng lên trà nước, sau đó lao vào bên trong bẩm báo.
Hình BộThượng Thư Nam Kinh mới nhậm chức Tiền Như Kinh rất nhanh đã ra đóntiếp. Không lâu sau, Nam Kinh Đại Lý Tự Bình Sự Lâm Hy Nguyên cũng tới.Đây chỉ là một vụ án không quan trọng, một Bình Sự bát phẩm tới là đủrồi, Tiền Như Kinh nghe nói Đô Sát Viện phái người đại danh Đoàn Phi tới thẩm án. Lo lắng hắn không biết, tới có thể sẽ làm hỏng chuyện, mớiđích thân ra mặt nghênh đón.
Ba người theo thứ tự đi vào công đường do Hình Bộ Thượng Thư Tiền Như Kinh dẫn đầu. Chức quan của ĐoànPhi cao hơn Lâm Hy Nguyên nhiều, cho nên đứng bên trái, đám nha dịch xếp thành hai hàng, bách tính tới xem xử án lác đác vài người đứng dướicông đường.
Tiền Như Kính đập mạnh kinh đường mộc xuống bàn, bên dưới công đường lập tức yên lặng, Tiền Như Kinh quát:
- Thăng đường, truyền phạm nhân Chu An!
Hai nha dịch kéo Chu An đầu tóc tán loạn lên công đường. Vào ngục đãhai năm, lên công đường vô số lần, chịu hình cũng nhiều không kể xiết,trên người y vết sẹo chằng chịt, hai bắp chân vặn vẹo biến hình, xem rađã hoàn toàn bị phế rồi.
- Đại nhân, phạm nhân Chu An đã tới!
Nha dịch bẩm báo một tiếng rồi thả Chu An quỳ xuống đất, sau đó lui sang một bên.
Tiền Như Kinh quát:
- Chu An, hôm nay tam ti hội thẩm, đã là cơ hội cuối cùng của ngươi, ngươi có còn lời nào để nói không?
Chu An thần sắc vừa động, giống như đột nhiên bị đánh thức, bò lên trước hai bước, hét lớn:
- Đại nhân, tiểu nhân oan uổng, tiểu nhân không giết người, tiểu nhân không giết ca ca, tiểu nhân không giết ca ca!
Chu An hô lên vài câu rồi khóc lóc, Tiền Như Kinh kiên nhẫn nói:
- Ngươi nói ngươi không giết người, vậy ngươi kể tường tận mọi chuyệnra, bản quan và hai vị đại nhân sẽ phán xử công bằng cho ngươi!
Tinh thần Chu An hình như có chút vấn đề, Tiền Như Kinh nói hai lần y mới hoảng sợ nói:
- Hôm đó, tiểu nhân đang chơi với Tiểu Lang ở sân trước, đột nhiên nghe thấy tiếng ca ca kêu thảm thiết ở sân sau. Tiểu nhân vội vàng chạy vàoxem, chỉ thấy ca ca đang ôm ngực nằm trên đất, trên đất toàn là máu. Máu không ngừng chảy từ ngực ca ca, tiểu nhân nhào tới ôm lấy ca ca. Ca cađưa con dao đầy máu vào tay tiểu nhân, bảo tôi cầm lấy đi báo quan, nóiđây là hung khí. Tiểu nhân gấp tới mức hét ầm lên. Sau đó chị dâu, còncả hàng xóm chạy tới, nói tiểu nhân là hung thủ. Lúc đó tiểu nhân hoàntoàn bị dọa cho ngân người rồi, không biết làm sao lại bị bắt tới nhốtvào nhà lao. Đại nhân, tiểu nhân thật sự không giết người, đại nhân!
Tiền Như Kinh nhìn qua Đoàn Phi và Lâm Hy Nguyên một cái, thấy hai người không có biểu hiện gì, nhìn xuống Chu An nói:
- Ngươi nói là ca ca ngươi vu cáo hãm hại ngươi? Ngươi và ca ca ngươicó thù oán gì để ca ngươi không tiếc lấy cái chết để hãm hại ngươi?
Chu An đáp:
- Không có, tiểu nhân và ca ca không có thù oán gì, nếu không sao tiểunhân lại ở nhà ca ca? Tiểu nhân cũng không biết vì sao ca ca lại vu cáocho tiểu nhân, có lẽ trước khi tắt thở nhìn nhầm tiểu nhân thành hungthủ!
Tiền Như Kinh nghi ngờ nói:
- Không có khả năng,nhưng khi hắn nắm lấy ngươi cũng không nói ngươi là hung thủ, hắn nói là Chu An giết ta, cái này hình như không dễ nói nhầm?
- Tiểu nhân, tiểu nhân thật sự không biết!
Chu An kinh hoàng nói:
- Đại nhân, tiểu nhân thật sự không giết người!
Vụ án đã kéo dài ba năm, Chu An cũng không nói ra được điều gì mới,Tiền Như Kinh cũng chẳng qua là làm việc theo thông lệ, vụ án quả thựckhó làm rõ. Những người đã xem qua hồ sơ vụ án đều sẽ cho rằng Chu Annhiều lần phản cung chẳng qua là muốn kéo dài thời gian mà thôi.
- Đoàn đại nhân, Lâm đại nhân, hai người có muốn hỏi gì nữa không?
Tiền Như Kinh nhìn về phía Đoàn Phi và Lâm Hy Nguyên.
Lâm Hy Nguyên ngẫm nghĩ một chút, lắc đầu, vụ án này kéo dài lâu nhưvậy, lại xảy ra ở Tô Châu, nếu muốn gọi những nhân chứng khác cũng không phải là chuyện sớm chiều, hơn nữa, dường như cũng hoàn toàn không cầnlàm vậy nữa.
Đoàn Phi thấy hai vị đại nhân đều không muốn hỏi gì, hắn đột nhiên hỏi:
- Chu An, ngươi có kẻ thù nào không, người mà hận chỉ mong lấy được mạng của ngươi?
Chu An mờ mịt nói:
- Kẻ thù? Tiểu thân từ nhỏ gia giáo nghiêm khắc, chưa từng kết oán với bất kỳ ai!
Đoàn Phi lại hỏi:
- Vậy trước khi vụi án xảy ra, ngươi có từng đụng chạm đấu khẩu với aikhông? Ví dụ như trộm tiền của người khác, cướp phụ nữ của người khác,hoặc là say rượu đánh nhau gì đó? Có nhiều lúc ngươi cũng không biết bản thân đã đắc tội ai, nhưng trên thực tế người khác đã hận ngươi đến tậnxương tủy, nghĩ lại cho kỹ rồi trả lời ta!
Chu An nhíu mày, khổ sở suy nghĩ, rất lâu sau vẫn lắc đầu như cũ, Đoàn Phi không cam lòng, hỏi lại tiếp:
- Vậy huynh trưởng của ngươi có kẻ thù không? Giữa hai vợ chồng có hòathuận không? Ca ca ngươi trước khi xảy ra chuyện có phản ứng gì kháckhông? Ví dụ như nóng ruột, đứng ngồi không yên, dễ dàng nóng nảy mắngkẻ dưới..?
Chu An thần sắc chợt động, hình như nghĩ tới cái gì, vừa kinh vừa hỉ nói:
- Không sai, trước khi xảy ra chuyện khoảng 1, 2 tháng, ca ca thay đổi, thường đi đến tối mịt mới về, thần thái mỗi ngày một lo âu, thậm chí vì chuyện nhỏ nhặt mà cãi nhau với chị dâu, đại nhân, đại nhân phải làmchủ cho tiểu nhân, rửa oan cho tiểu nhân!
Chu An liên tục dập đầu với Đoàn Phi. Đoàn Phi nhìn thoáng qua Tiền Như Kinh và Lâm HyNguyên, rồi lại chuyển ánh mắt sang nhìn Chu An, nói:
- Chu An,trong khẩu cung của ngươi có nói khi xảy ra chuyện chị dâu ngươi ở bênnhà hàng xóm, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết mới cùng hàng xóm chạy về,trước đó cô ta có thường xuyên sang nhà hàng xóm như vậy không?
Chu An nhớ lại nói:
- Không, chị dâu hiền lương thục đức, ít khi bước ra khỏi nhà một bước. Hôm đó chị dâu vốn đang chơi với Tiểu Lang, ca ca bảo chị dâu sang nhàhàng xóm cách vách mượn gì đó. Lúc đầu chị dâu không muốn đi, sau đó caca tức giận, chị dâu giao Tiểu Lang cho tiểu nhân rồi mới đi. Không lâusau thì xảy ra chuyện này.
Đoàn Phi hỏi:
- Ngươi và ca ca thường ngày cùng những người nào qua lại? Trước khi xảy ra chuyện có ai biết hành tung của hắn không?
Chu An lắc đầu nói:
- Mỗi ngày tiểu nhân đều vào trong cung đi học, cũng không biết bìnhthường ca qua lại với ai, tiểu nhân nghĩ đều là thương nhân thôi. Chatrước khi chết giao tiểu nhân cho ca ca, muốn hai anh em tiểu nhân, mộtngười buôn bán, một người đi học, chỉ mong tiểu nhân học lên thành tài,làm quan to để được nở mày nở mặt, không ngờ rằng..!
- Ta thấy ngươi học đến ngu người đi rồi!
Trong lòng Đoàn Phi thầm mắng một câu, hắn ngẫm nghĩ, rồi tiếp tục nói:
- Án xảy ra hôm đó còn có gì khác lạ? Ngươi hãy nghĩ lại tỉ mỉ, hôm đóca ca ngươi có ra ngoài không? Hoặc có khách nào đến chơi không?
Chu An vẫn chưa trả lời, dân chúng đứng bên dưới nghe xử án có vẻ không vui. Từ khi Đoàn Phi thẩm án đến giờ, tiếng ồn ào huyên náo càng ngàycàng to, đến lúc cuối cùng cũng có người không nhịn được mà cao giọngnói:
- Đại nhân, ngài đây là đang thẩm án sao? Ngài rõ ràng làđang lải nhải chuyện nhà của họ, nhân chứng vật chứng đã có đủ, hung thủ chính là Chu An, còn có gì phải hỏi nữa? Loại nghịch tặc giết hại huynh đệ này, không thiên đao vạn quả y thì không giải được hận!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]