Ta tặng Cầm Ca Song Tuyệt mười lẵng hoa lớn!
Thuyền hoa Tần Lâu chậm rãi dừng ở Văn Đức Kiều, có người xông tới lớntiếng ra giá, không ngờ chính là gã thư sinhHoàng Đăng Sơn Nhân vừa nãy.
-Huynh đài là người nơi nào? Chẳng lẽ không biết danh tiếng Vương Động ta sao?
Một nam tử vô cùng tuấn tú xuất hiện bên cạnh Hoàng Đăng Sơn Nhân, sau khi dứt lời hắn liền cất giọng nói:
-Tại hạ Vương Động, ngưỡng mộ danh tiếng Cầm Ca Song Tuyệt đã lâu, tanguyện tặng hai vị cô nương 50 lẵng hoa để bày tỏ lòngthành của ta.
Thư sinh Hoàng Đăng Sơn Nhân nghiến răng nghiến lợi nói với Vương Động:
-Kháo, các nàng đều là người trong nhà của ngươi rồi, ngươi bỏ ra bằngtay trái tay phải lại rút về, ngươi định lừa ai, ta bỏ ra 60 vạn lượngbạc ah!
Vương Động hừ một tiếng nói:
-Huynh đài dung tục không thể chịu được, Cầm Ca Song Tuyệt sao có thể vì tiền mà bị ô nhục? Mặc dù nói bỏ ra tay trái rút về tay phải, nhưng ban tổ chức đã lấy đi ba phần, nếu như huynh đài không dừng tay, vậy đừngtrách ta không khách khí! Ta hiến tặng 80 lẵng hoa lớn!
Mọi người xung quyanh xôn xao, Vương Động này thoáng một cái đã vứt rahàng vạn bạc, không nhẽ hắn là người giàu nhất phủ Giang Nam sao? Lúcnày chỉ thấy gã Hoàng Đăng Sơn Nhân cười gian nói:
-Tất cả mọi người đều từ khắp mọi nơi đến đây, ai sợ ai a, ngươi hômnay không dốc hết tiền tài, ta hôm nay quyết không buông tha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965651/quyen-2-chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.