Đoàn Phi “A” một tiếng, như suy nghĩ điều gì đó, đúng lúc này, chỉ thấy phía Hoàng Thành Ứng Thiên đột nhiên bay lên vô số đèn Khổng Minh muôn hình muônvẻ, cung điện nguy nga rộng lớn xanh vàng rực rỡ, nhất thời có thể chiêm ngưỡng. Tất cả mọi người không khỏi dừng chân đứng xem, bên cạnh cóngười kêu lên:
-Hay quá, trong Hoàng Cung đã bắt đầu thả đèn Cung Đình rồi, đại nhân còn không mau mua đèn Khổng Minh?
Thì ra phủ Ứng Thiên ban hành thông cáo, yêu cầu dân chúng sau khi Hoàng Cung thả đèn mỗi người phải mua một vài đèn Khổng Minh, nếu không muabị phạt đánh, hiện tại Hoàng Cung đã bắt đầu thả đèn, các cửa hàng venđường đều vội vàng đóng cửa trốn mua đèn Không Minh, còn người dân đềutranh nhau mua đèn.
Đám người Thạch Bân mỗi người đều chọn lấy một chiếc đèn Cung Đình thảlên trời, Đoàn Phi mua một chiếc đèn Tịnh Đế Liên Hoa, hắn chỉ ôm tronglòng, không chịu thả đèn, người khác hỏi hắn chỉ cười nói:
-Đợi tất cả mọi người thả xong, ta sẽ thả, trên bầu trời chỉ có một chiếc đèn, chẳng phải tuyệt hơn sao?
Đường Bá Hổ nhận ra tâm tư của hắn, mỉm cười nói:
-E là thả một chiếc đèn chưa đủ mê hoặc, chúng ta mua thật nhiều đèntích lại, thời điểm đêm khuya vắng vẻ thả lên chẳng phải rất tốt sao?
Tất cả mọi người đều hưởng ứng, dù sao Đoàn Phi đồng ý bao toàn bộ, cũng không quan tâm tiêu tốn bao nhiêu tiền, đến lúc về nhà gần như mỗingười đều ôm một chồng đèn Khổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965648/quyen-2-chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.