Trương Nhuệ cẩn thận nói:
-Hoàng thượng, Dương Thận ỷ mình có tài mà kiêu ngạo, e là không phải lựa chọn tốt nhất, lão nô cảm thấy...
- Aizzz...
Chính Đức ngáp một cái, phẩy tay áo nói:
-Ngươi suy nghĩ thật kỹ, ngày mai lâm triều thương nghị tiếp.
-Vâng, lão nô hầu Hoàng thượng đi nghỉ.
Trương Nhuệ hầu vua ChínhĐức ăn khuya rồi lui ra ngoài, ngây ra một hồi, tâm trạng y có phần căng thẳng rồi y bước đi.
Sáng sớm hôm sau, tại Thái Hòa Điện trong Tử Cấm Thành, các đại thầntheo thứ tự sắp xếp hàng ngũ chỉnh tề quỳ gối nghênh đón vua Chính Đứclâm triều, sau khi vua Chính Đức hiên ngang đi lên ngai vàng, mắt lạnhlùng đảo qua đám đại thần phía dưới. Nói:
-Các khanh bình thân.
Các đại thần đồng loạt đứng dậy, vua Chính Đức nói:
-Các vị ái khanh, tối hôm qua Trẫm nhận được tin cấp báo của Thái giám trấn thủ Tô Châu Vương Đường.
Tai các đại thần đều dựng ngược lên. Thái giám trấn thủ Tô Châu có tincấp báo gì? Xem thần sắc Hoàng Thượng thì quả không giống.
Vua Chính Đức đột nhiên ngáp một cái, rồi tiếp tục nói:
-Trương ái khanh, khanh đọc cho mọi người cùng nghe.
Trương Nhuệ cầm bản tấu trương của Vương Đường đọc trước mặt mọi ngườimột lượt, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, tại sao lại là Đoàn Phi, hắnthực sự có thể gây sức ép đến vậy sao. Tấu chương mấy ngày hôm trước còn chưa duyệt xong, hôm nay lại gây áp lực.
-Các vị ái khanh, tấu chương này của Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965644/quyen-2-chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.