Ngụy Đạt Tiên hướng về Đoàn Phi cười âm hiểm, nói:
- Đoàn đại nhân, nghe nói hôm qua trên đường ngài gặp phải thích khách.Hôm nay Đoàn đại nhân còn không biết sợ tiếp tục tới Hình bộ nghe thẩmán, thật là khiến bổn quan phục sát đất a!
Đoàn Phi không cứng không mềm nói:
- Ngụy đại nhân không nhắc không khéo ta đã quên mất chuyện này rồi.Người đó kỳ thực là bạn của ta, chuyện hôm qua chẳng qua là do ta đùavui vậy thôi, đã phiền đại nhân lo lắng rồi.
Ngụy Đạt Tiên cười lạnh một tiếng, nói:
- Đùa vui ư? Ban ngày ban mặt thích sát mệnh quan tứ phẩm của triềuđình, bất luận ra sao cũng không thể nói là đùa được! Hôm qua sau khi ta biết tin thì lo lắng vạn phần, đúng lúc sáng nay Tiết đại nhân pháingười đưa tới một tập án thư có liên quan tới kẻ này.
- Ồ, lẽ nào đại nhân đã phê chuẩn gửi trả án thư cho Hình bộ?
Đoàn Phi vẫn bất động thanh sắc nói.
Ngụy Đạt Tiên thấy hắn không chút phản ứng, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Lão do dự ngó qua Tiền Như Kinh, rồi nói:
- Không sai! Ta đã phê ba chữ lớn: TRẢM LẬP QUYẾT. Không chỉ gửi lạiHình bộ, e rằng thư hàm giờ đã đưa tới Dương Châu cho Tô Châu tân nhiệmtri phủ Bảo đại nhân rồi đó.
Tiền Như Kinh nhướn mày nói:
- Vụ án này do ta tự mình thẩm vấn, là kẻ nào không báo cho ta một tiếng đã dám tự tiện gửi thư hàm đi Dương Châu chứ?
Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965636/quyen-2-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.