Đoàn Phi quả nhiên đã rơi vào cảnh giới cực kỳ nguy hiểm. Tuy thân thể hắn vẫn ngồivững trên ghế, nhưng tâm thần không biết đã kinh qua bao nhiêu nguy hiểm rồi. Cũng giống như nằm mơ gặp ác mộng vậy, chỉ là hắn biết đó tuyệtkhông phải là mơ, bởi vì Vương Thủ Nhân từng vô cùng nghiêm túc dặn dòhắn về tình trạng này. Hạo Thiên thần công vốn dĩ cũng ôn hòa, nhưng màđến Bồ Đề thần công vốn thanh tịnh, chính đại, ôn hòa nhất trong PhậtMôn cũng vẫn có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma, chính là tại vì con người thìdễ phạm sai lầm. Hạo Thiên thần công vốn cũng an toàn, nhưng nếu đã xảyra vấn đề thì liền biến thành chuyện lớn.
Đoàn Phi tâm thần không ngừng trải qua trùng trùng hiểm cảnh. Chính mắtnhìn thấy thảm cảnh mà trong mơ cũng không dám hình dung. Tuy biết rõ là giả, nhưng tâm thần vẫn không thể khống chế, không ngừng dày vò trongthất tình lục dục, hỉ nộ ái ố. Bản thân hắn cũng không biết đã chết quabao nhiêu lần, bị thích khách nhất tiễn xuyên tim, bị huynh đệ bán đứng, bị kẻ gian hãm hại mắc tội phanh thây xé xác.
Giả như ngay từ đầu hắn từ từ tu luyện theo tuần tự tiến nhập vào HạoThiên thần công, hay như lúc nguy hiểm còn chưa đến mức nghiêm trọng.Đằng này Vương Thủ Nhân nhất quyết không muốn cho người ngoài biết quanhệ với Đoàn Phi, vì thế mới dùng biện pháp mạnh quán đỉnh truyền côngcho hắn. Hạo Thiên thần công bên trong cơ thể Đoàn Phi căn cơ khôngvững, tới lúc bạo phát ra thì càng phát càng nguy hiểm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965633/quyen-2-chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.