- Hai tiểu tử kia mắc bệnh gì?
Đoàn Phi hỏi, hắn trong lòng có chút lo lắng, không biết huynh đệ NhạcThị trước lúc bị người ta làm cho ngu ngốc, còn bị tra tấn gì không, hai tiểu tử đó bề ngoài tinh nhanh, giống như hai tiểu chính thái (là namgiới tuổi nhỏ, không có râu, hơi chút nữ tính, cơ bắp ít). Trong triềuĐại Minh nam phong đanh thịnh, việc gì cũng có thể xảy ra trong nhàgiam.
Mã đại phu nói:
- Cũng không có bệnh gì, tên cường đạo kia là một kẻ ngốc, dẫn theo haitên ngốc nữa để tôi chữa trị, nói gì mà hai tiểu tử đó lúc đầu cũng ổnđó, cần tôi chữa khỏi bệnh, tôi là thầy thuốc, những bệnh như cảm mạo,ho khan, đau thắt lưng, xương sống, tay chân tôi có thể chữa trị, nếuchữa được bệnh ngốc, thì tôi là thần tiên rồi.
Đoàn Phi yên lòng, trong lòng nghi ngờ hỏi:
- Ngươi nói là trước khi tới thì họ đã ngốc như thế rồi? Không phải bị người khác chế phục tại đây mới ngốc nghếch sao?
Mã đại phu nói:
- Đúng vậy, ngoài tên cao to kia ra, hai tên đó đều ngốc cả, hỏi gì họcũng trả lời, ngay cả tên của cha y y cũng không biết, nhưng lại nhớ bản thân có một đại ca, họ Đoàn, tên Đoàn Phi gì đó, đại nhân, ngài nói cómắc cười không, y họ Nhạc, đại ca lại họ Đoàn, chả nhẽ mẹ của họ có convới chồng trước.
Đoàn Phi trong lòng đau xót, huynh đệ Nhạc Thị vì trốn tránh kẻ thù, che dấu thân thế, bởi vậy tính danh cha mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965607/quyen-2-chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.