Chương trước
Chương sau
Đoàn Phi bận rộn một ngày, sau khi dùng xong bữa tối tại lầu Sư tử lại xanh mặt trở về hành dinh khâm sai, đi thẳng tới hậu viện, nơi mà người ngoài không thể tự tiện xông vào, hắn mới day day gương mặt cứng nhắc, xoay người cười nói với mọi người:

- Mọi người đều mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi sớm đi, không cần phải ăn cơm cùng nhau, ngày mai tập hợp tại đình Thương Lãng vào giờ mão, đến lúc đó ta sẽ sắp xếp hành động, ai nấy theo lệnh mà làm.

Thạch Bân trả lời vài ba câu rồi xoay người rời đi, Hoa Minh muốn nói gì nhưng lại thôi, Đoàn Phi mỉm cười nhìn y, đi tới tiểu viện nơi hắn ở, Tô Dung là nha hoàn của hắn, không cần tránh nghi ngờ gì mà theo vào.

- Công tử định làm thế nào?

Tô Dung đã quen với tác phong làm việc của Đoàn Phi, sau khi cùng đi vào nhà, lập tức hỏi.

Đoàn Phi không nói gì, hắn ngồi trước bàn cầm bút vẽ vời, Tô Dung đứng ở sườn sau nhìn kĩ, ngoài vài chữ cái và số Ả Rập trên cây bài Đại Minh ra, nàng không hiểu gì cả. Đoàn Phi thật ra là đang ôn tập lại công thức hóa học, những kí hiệu hóa học do âm tự tiếng Anh này tạo thành, tất nhiên nàng xem không hiểu rồi.

Đến nửa ngày, Đoàn Phi mới đặt bút, cau mày nói:

- Cũng không biết có thể phối hợp không, Dung Nhi, ngươi bản lĩnh lớn, giúp ta đi tìm vài thứ, nếu có thể phối hợp, vụ án Chu An này làm xong, công đầu sẽ là của ngươi.

Tô Dung mở tờ danh sách Đoàn Phi đưa cho nàng, nhìn qua nhăn mày nhăn mặt, Đoàn Phi thở dài, nói:

- Ta cũng biết những thứ này khó kiếm.

Tô Dung kinh ngạc liếc nhìn Đoàn Phi, nói:

- Lưu hoàng, can hải tảo, ngõa quán, từ điệp, bình thủy tinh, công tử định luyện đan sao? Mấy thứ này nơi khác khó kiếm, tuy nhiên trong đạo quán có thể có? Tiểu nữ thử đi hỏi vài đạo sĩ thích luyện đan ở Tô Châu xem, sau đó đi tìm xem sao.

Đoàn Phi vui vẻ nói:

- Vậy còn chờ gì nữa? Đi nhanh còn về.

Tô Dung ồ một tiếng, nói:

- Tiểu nữ tới xem đám người Hạ thiếu hiệp trước rồi đi.

- Được, ngươi hãy đi trước, ta còn muốn suy nghĩ một lát, chốc sẽ qua.

Đoàn Phi không hề ngẩng đầu lên, nói.

Tô Dung đi rồi, Đoàn Phi mở chiếc rương lớn đặt ở góc phòng, bên trong còn đặt một chiếc rương nhỏ đựng đồ tùy thân của hắn, ngoài quần áo ra thì trong rương có rất nhiều sách, tuy nhiên lại không phải tứ thư ngũ kinh, trên cùng là cuốn sách “tẩy oan tập lục” do Tống Từ viết.

Những cuốn khác hơn nửa là các sách liên quan tới phá án, Đoàn Phi lật, từ giữa rút ra một cuốn sách, trên mặt bìa có viết “Hủ thi tra nghiệm trạch yếu”, cất vào trong ngực rồi đi tới vách bên.

Ba người đám Hạ Thịnh có người lo ba bữa cơm và việc đại tiểu tiện, cho nên sau khi Đoàn Phi ra ngoài, cũng không cần lo lắng cho họ, tuy nhiên nhớ lại phong thái khi ba người họ oai hung giết giặc Oa tại trấn Hải An, và bộ dạng của họ bây giờ, khiến người khác vô cùng đau lòng.

Tô Dung cũng than nhẹ một tiếng, nàng thật sự không biết nên an ủi Đoàn Phi như thế nào, đều là người trong võ lâm, nàng cảm động lây cho tình cảnh của ba người đám Hạ Thịnh, tự hỏi nếu người bị ngốc kia thay là mình, thì thà chết đi còn tốt hơn.

- Công tử, tiểu nữ vừa mới kiểm tra một chút, tình trạng của đám người Hạ đại hiệp còn tốt, tiểu nữ đi trước tìm những thứ công tử cần, công tử xin yên tâm, mọi việc sẽ tốt đẹp trở lại.

Tô Dung thở dài, nhìn Đoàn Phi gật gật đầu, nàng mới xoay người đi.

Tô Dung đi rồi, Đoàn Phi lén lút thăm dò ngoài cửa, sau đó cài lại cửa, lấy trong ngực ra cuốn “Hủ thi tra nghiệm trạch yếu”, nhanh chóng lật xem.

Đây là một quyển sách “treo đầu dê bán thịt chó”. Nội dung không liên quan gì tới thi thể, chỉ thấy Đoàn Phi lật nhanh đến một trang, trên đầu mục viết rõ ràng “Cửu Châm Chế Thần thuật khái yếu cập cứu trị pháp”. (điểm chính của Cửu Châm Chế Thần thuật và phương pháp cứu trị)

Từ sau khi bái sư Vương Thủ Nhân, Đoàn Phi có được rất nhiều sách nhỏ ghi chép các thư mục, trên đó ghi lại nhiều loại sách tham khảo. Vương Thủ Nhân là hộ pháp Ma giáo, trong nhà giấu rất nhiều điển tích Ma giáo, tuy nhiên đều là những cuốn sách thay đổi bìa như cuốn trong tay Đoàn Phi, đều thay hình đổi dạng. Đoàn Phi thường phái người tới Dư Diêu nhà của Vương Thủ Nhân, dùng tín vật của hắn để mượn sách, Vương Thủ Nhân tặng Đoàn Phi một cuốn sách nhỏ, chính là cuốn này.

Sau khi Vương Thủ Nhân vào kinh, Đoàn Phi bắt đầu làm theo yêu cầu của ông ta, sai người tới Dư Diêu mượn sách, sau đó sao chép lại làm tàng thư của mình để bảo tồn, sau đó lại đi mượn. Khi nghe nói đám người Hạ Thịnh bị biến thành ngốc nghếch, Đoàn Phi lập tức tìm cuốn sách, tra cứu những thứ liên quan tới tà thuật, sau đó phái người mượn sách tới nghiên cứu. Hôm qua lúc Tô Dung nói tới cửu châm chế thần thuật, Đoàn Phi liền thả bớt tâm tư, bởi vì Cửu Châm Chế Thần thuật cũng là một trong những loại tà công được ghi lại trong danh sách.

Chỉ có điều hắn không có thời gian và cơ hội tự thân tới kiểm tra cho đám người Hạ Thịnh, may thay có cơ hội sai Tô Dung đi, Đoàn Phi định nghiên cứu một chút, xem bản thân có thể trị được hay không?

Cửu Châm Chế Thần thuật là một loại tà thuật truyền lưu đã lâu, lúc đầu xuất hiện là một loại khổ hình, sau lại không ngừng xuất hiện những cao thủ Ma giáo thiên tài đơn giản hóa và khai thác nó, phát triển thành các công dụng khác, từ Thất Châm đến Ngũ Châm, sau đó là Tam Châm. Lúc này hai huyệt thông thiên và lạc lại trên đầu đám người Hạ Thịnh bị quản chế, các huyệt đạo khác không có gì thay đổi, từ đó có thể thấy cao thủ Ma Giáo hạ thủ đã có đột phá, hóa Tam Châm thành Lưỡng Châm, thật sự là một thiên tài.

Đoàn Phi kiểm tra một chút theo sách ghi, chỉ cảm thấy Cửu Châm Chế Thần Thuật này quả nhiên thần diệu vô cùng, tuy rằng bị giản hóa thành Lưỡng Châm, nhưng vẫn chưa hóa phức tạp thành đơn giản, mà vì trong Lưỡng Châm này đã dung hợp ma lực của Thất Châm, muốn phá giải Lưỡng Châm còn khó hơn trăm lần so với Cửu Châm.

Tuy rằng giải pháp phức tạp, nhưng yêu cầu về công lực lại không cao, chỉ cần luyện qua Hạo Thiên thần công, đã thành công ít nhiều đều có thể thi triển, bởi vì Hạo Thiên thần công là khắc tinh công phu nguồn gốc Ma Giáo. Lúc người đó trị liệu tự nhiên sẽ có một lực hút, có thể hút sạch sẽ những nội lực âm tà đã xâm nhập vào trong cơ thể.

Tô Dung lần trước bị thương chưa lành, lại vì sau khi bị tà công xâm nhập, xương mu bàn chân khó trừ khử, nội lực âm tà đó sau khi được Đoàn Phi hút sạch, thân thể nàng đã không có gì đáng ngại.

Sau khi nghiên cứu xong, tuy rằng có chút nghi ngờ, nhưng Đoàn Phi đã muốn vội vàng ra tay cứu người. Nhưng, trên tay hiện tại chưa có đủ các loại châm mà thầy thuốc hay dùng, cũng may kết quả tra xét của Đoàn Phi giống với những gì Tô Dung nói, đối phương hẳn muốn ép hỏi là chính, bởi vậy mới không làm tổn hại thật sự tới não của họ. Lưỡng Châm Chế Thần Thuật này tuy rằng ác độc, nhưng chỉ cần cứu trị cẩn thận cũng sẽ không lưu lại di chứng gì, chậm thêm một hai ngày chữa trị cho họ cũng không muộn.

Đoàn Phi thở phào nhẹ nhõm, nhìn bộ dạng ngu si của ba người, không kìm nổi cười lớn, trong lòng có một vài ý niệm trêu tức, muốn xoa bóp cái mũi họ, hỏi họ vài vấn đề cổ quái, xem bọn họ trả lời thế nào, tuy nhiên ngẫm lại thì lại buông tha.

Đi một vòng trong phòng, Đoàn Phi thật sự cảm thấy khó chịu trong lòng, lại nâng cuốn sách lên, lật tìm Cửu Châm Chế Thần Thuật, nhìn lại cẩn thận.

Theo ghi chép và chú thích bên góc có thể nhìn ra được, hộ pháp Ma môn qua nhiều thế hệ và những cao thủ thiên tài Ma môn từng học qua Cửu Châm Chế Thần Thuật, đều có ý đồ từ Cửu Châm Chế Thần Thuật nghiên cứu ra một phương pháp khống chế người hoàn mĩ hơn, tình trạng của đám người Hạ Thịnh hiện tại được coi như thành công nhất từ trước tới nay rồi.

Đoàn Phi nhìn một hồi, sau khi bắt được trọng điểm lại tiện tay lật xem nội dung khác, trong đó có vài phương pháp kì quái giúp hắn mở rộng tầm mắt, cuốn sách nhỏ này đúng là cuốn bách khoa toàn thư ghi chép hết thảy thuật khống chế từ xưa tới nay, trên tinh thần, dùng thuốc, châm thuật, các thuật không chế khí giới, muốn gì có đó. Tuy rằng trong ghi chép không có Nhiếp Hồn Thuật hoàn mỹ mà Đoàn Phi tưởng tượng, nhưng phương pháp gây tê liệt ý thức con người, làm việc nghe lời người khác trong thời gian ngắn, hoặc nói ra bí mật thì có ghi chép vài loại.

Đoàn Phi xem xong có chút nóng lòng muốn thử cảm giác, vô tình đi lại hồi lâu, đang suy nghĩ có nên đem những loại thuốc này về, lừa Tô Dung uống hết, sau đó hỏi bí mật trong lòng nàng, thì nghe sát vách tiếng Tô Dung:

- Công tử, công tử?

Đoàn Phi giật mình kinh hãi, vội vàng đem quyển sách kia giấu vào trong ngực, mở cửa ra, đáp:

- Ta ở bên này.

Lúc Tô Dung đi ra suýt chút đụng phải mặt Đoàn Phi, Tô Dung theo dõi nét mặt hắn, nghi ngờ hỏi:

- Công tử nán lại phòng họ làm gì vậy?

- Ha ha, không có gì, trò chuyện với họ thôi, tránh để họ cô đơn.

Đoàn Phi có tật giật mình, nghĩ một đằng nói một nẻo, nhất thời nói với Tô Dung, Tô Dung càng nghi ngờ, nói:

- Công tử không làm gì quá đáng với họ chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.