Tô Dung dạy cho Thạch Bân bọn họ 1 kỹ xảo đối địch liên thủ, họ vốn dĩ không thể thua thê thảm như vậy, chỉ là Thạch Bân lòng không yên, nhiều lần phạm sai lầm, dẫn đến như vậy cũng không có gì kỳ lạ.
Mọi người đều thấy trong mắt, nhưng lại không biết nên khuyên ngăn thế nào cho thỏa đáng. Quách Uy âm thầm kéo Đoàn Phi sang một bên, nói cho hắn biết 1 chuyện không tốt lắm, Tưởng Tuấn và Thạch Bân chút nữa đánh nhau vì một lời không hợp.
Đoàn Phi biết mấu chốt vấn đề ở chỗ đó, hắn để cho Quách Uy đi trước. Khi trong sân chỉ còn 2 người mình và Thạch Bân, Đoàn Phi ôm vai Thạch Bân rất thân thiết,Thạch Bân có phần lay người phản kháng, Đoàn Phi đưa hắn ngồi lên ghế đá kéo dài bên sân luyện võ, nói:
- A Bân, có phải đệ giận ta không?
Thạch Bân gượng gạo nói:
- Đệ có tư cách gì để giận?
Đoàn Phi cười ha hả nói:
- Ta biết đệ đang giận ta, đây đều là lỗi của ta. Bên ta có Dung Nhi, đã không để mắt đến cảm giác của đệ, đệ cũng không còn nhỏ, nên tìm một người vợ. Ta hỏi đệ, đệ thật là thích Tiểu Hoàn không?
Thạch Bân nghe lời Đoàn Phi nói, tâm trạng yếu mềm đi. Y ừ một tiếng, Đoàn Phi cười đáp:
- Được, có câu này của đệ, cho dù trời có sập xuống, ta cũng giúp cho đệ, đệ cứ theo đuổi Tiểu Hoàn cô nương đi
Thạch Bân ngập ngừng nói:
- Thế nhưng mà tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965570/quyen-3-chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.